Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 1.pdf/59

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 41 —

HỒI THỨ BA

Giết tướng giặc đặng bức âm thơ,

Hứa nhơn duyên đền ơn cứu nạn.


Lưỡi kiếm anh hùng, răng người bạo ngược,
Non vu một giấc, giống ma tình hảm hại khách mê hồn
Biễn nghiệt ngàn trùng, con sóng sắc nhận chìm thuyền đãng tử.

Tướng giặc liền thối lui hai ba bước, và trợn mắt nhìn sững người ấy và hỏi rằng:

Ngươi là ai, mà dám cang dự vào đây, hãy nói cho ta biết hữ?

Người ấy nghiêm sắc mặt, và nói cách hằng chấn rằng:

— Ta là người thay mặt cho thần pháp luật, đến đây mà xữ cái tội ác dâm tàn bạo của ngươi chớ ai, ngươi làm một chức quan trưởng trong việc binh gia, mà chẵng bão hộ lương dân, giữ lòng công lý, lại đem thói tàn bạo dâm ô, mà hãm hiếp con nhà lương thiện, ngươi lại đồ mưu toán kế, vu cáo cho cha người gái nầy là ông Cử Khôi, ngày nay phải bị giam tra nơi khám đường, đặng người đến đây mà làm sự cường dâm hãm hiếp, lại còn mong lòng tàn nhẫn, hươi đao muốn giết người gái nầy, thật là ngoài mặt thì ngươi mang một cái lốt thể diện viên quan, mà trong ruột ngươi lại nuôi một tấm lòng lang dạ thú; cái cơ quan độc ác của ngươi, nay đã bại lộ ra rồi, ngươi không còn chối từ trốn tránh đâu đặng nói rồi phóng cây đao xuống đất một cái, lút hơn ba tất, và nói tiếp rằng: