Trang:Tân Dân Tử, Gia Long Tẩu Quốc, Quyển 1.pdf/55

Trang này cần phải được hiệu đính.
— 37 —

muốn cho quan lớn lấy cái khí phách anh hùng mà xuống tay cho tôi một lưởi dao đi, cho rồi cái đời một gái thân cô sức yếu nầy thì xong việc, để chi cho quan lớn phải nhọc lòng bức sách buộc ràng;

Quan lớn là một đứng anh hùng, dẩu có giết một gái yếu đuối nầy thì dể như trở tay, không chút gì là hao hơi mệt sức, như vậy các bực anh hùng hão hớn trong thiên hạ mới biết cái oanh danh của quan lớn rất mạnh mẽ, và cái thế lực quan lớn rất lẫy lừng, đành lòng nở dạ mà giết một gái thơ côi cúc nầy, chẵng thèm gớm mắt nhơn tay, nheo mày sẩu mặt. Từ đây những gái hồng nhan nhi nử, trong thiên hạ, thấy quan lớn đều rung en phát rét, mất vía kinh hồn, dường như thấy một vị Diêm chúa lai trần, thiên thần giáng thế, vậy củng đủ làm cho quan lớn hiển hích oai danh lắm mà.

Quan lớn nè, tôi tuy không muốn đầu ngón tay quan lớn đông đến mình tôi, nhưng mà tôi rất muốn cái lưỡi đao cũa quan lớn sấn ngang cổ tôi cho rãnh, quan lớn sợ chém tôi không chết sao? nếu quan lớn e rằng cái lưởi đao không trúng ngay yết hầu, thì tôi sẵn lòng ngữa cổ cho quan lớn chém, hay là quan lớn chê cái máu tôi dơ sao? cái mạch máu trong cổ tôi rất sạch sẻ tinh anh, rất tốt lành trinh bạch; không có chút chi ô uế lẩn lộn vào trong, mà làm cho nhơ bợn cái lưỡi đao của quan lớn đó đâu, quan lớn chém đi, chém đi.

Thuỡ nay từ bé chí lớn, tôi chưa từng biết cái