Trang này đã được phê chuẩn.
109
TRỞ VỎ LỬA RA

— Thế nào cậu thử nói nghe.

— Thì trước hết lấy ra 50 mẫu đặt hương-hỏa: thầy mẹ 25 mẫu; ông nội bà nội 11 mẫu; ông cố bà cố 8 mẫu; ông cao bà cao 6 mẫu. Còn 50 mẫu, chia làm ba thế nào cũng còn con số lẻ, không rút được. Thôi thì chị và cô Nghi bắt đi mỗi người 17 mẫu, vị chi 34; còn 16 mẫu về phần tôi. Tôi chịu phần sút cũng không sao vì cày ruộng hương-hỏa có hơi nhiều rồi.

— Còn tiền mặt? Lẽ nào có một trăm mẫu ruộng mà không có đồng bạc nào?

— Có một đồng thì chi ỉa trên miệng tôi! Bao nhiêu thì đã vơ-vét cho cô Nghi đi học hai năm hết rồi.

— Vậy còn nhà-cửa đồ-đồng đồ-kiểu, chư-ban vạn-sự trong nhà không phải là ít.

— Cái đó thì theo với hương-hỏa hết. Không lẽ tôi phụng-tự cha mẹ ông bà ở giữa trời với hai bàn tay hay sao?

Phán Thục tức mình:

— Nghe cho biết mà chơi, chứ nói với cậu thì đời nào cho xong việc được!

Cửu Thưởng làm một câu gọn thon-thỏn:

— Bữa nay chị không nghe tôi lấy 17 mẫu, bữa sau nó sẽ còn 15 mẫu, và bữa sau nữa còn 12 mẫu cho chị coi.