Trang:Phép giảng tám ngày.pdf/140

Trang này cần phải được hiệu đính.
138
Ngày thứ nam

 mình vô cu᷄̀, k mà ſinh ra ảnh thiêng mình, hay là mlời vô cu᷄̀, l mà thou᷄ ra blót tính mình, cho ra đức Con, cu᷄̀ bàng đức Cha, mà thạt là Con : m ſao᷄ le khi nghe tiếng Con chớ nghờ là có du᷄̀ mẹ naò đâu, n như thể khi ſinh ra người ta ; o vì chưng đức Chúa blời là đức Cha, thạt là tính thiêng liêng rứt tịng ſạch, p mà một mình có hay biét vô cu᷄̀, thì ſinh ra ảnh mình rứt khéo, mà chảng có lộn gì ſự xác đếy. q Nói thí dụ ſự hèn ꞗệy, như thể cái gưêng[đính chính 1] naò ſạch, r mà tlao᷄ gưâng ếy thì ra hình tưậng mạt ta, ſ như vẻ mọi ſự ở mạt ta tỏ tưầng ꞗệy : t mà đức Chúa blời, là đức Cha, xem thấy tính thiêng liêng mình, như gưâng rứt ſáng, u ꞗệy thì đẻ ra anh[đính chính 2] mình rứt khéo rứt ſáng, x mà tự nhien thì thou᷄ ra blót tính mình cho ảnh ếy,

y mà đức ảnh ếy là đức Mlời đức
  1. Sửa: gưêng được sửa thành gương: chi tiết
  2. Sửa: anh được sửa thành ảnh: chi tiết