Trang này đã được phê chuẩn.

303
NHO-GIÁO


Nhiễm-Ung 冉 雍, tên tự là Trọng-cung 仲 弓, nhà nghèo mà vẫn ung-dung, không hệ-lụy điều gì, sai khiến người ở không như nô-lệ, không giận lây ai, không oán sâu điều gì. Không nhắc lại cái lỗi cũ của người ta. Khổng-tử khen là người có khí-tượng ông vua.

Tăng-Sâm 曾 參, tên tự là Dư 輿, học-thức thì đầy mà không tràn, chắc-chắn mà không rỗng, biết quá rồi mà vẫn cho như là chưa kịp, làm được những điều thánh hiền cho là khó. Dáng mặt bao giờ cũng cung-kính, đức bao giờ cũng đôn-hậu, nói với ai điều gì cũng tin, tính người rất thật-thà.

Hữu Nhược 有 若, tên tự là Hữu 有, nhớ nhiều và thích đạo cổ.

Tể-Dư 宰 予, tên tự là Ngã 我, có khẩu tài, làm quan đại-phu nước Tề, phải tội bị giết cả ba họ. Khổng-tử lấy làm thẹn vì là học-trò Ngài.

Đoan-mộc Tứ 端 木 賜, tên tự là Cống 貢, có tài biện thuyết, nhà giàu, thích sự buôn bán, làm quan ở nước Lỗ, nước Vệ, sau mất ở nước Tề.

Nhiễm Cầu 冉 求, tên tự là Hữu 有, cùng họ với Trọng-cung, tính hay khiêm-tốn, hiếu-học và biết rộng, làm việc giản-dị mà siêng-năng.