Trang:Linh Nam dat su 2.pdf/128

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 126 —

Nói chưa rứt lời, Lý Ứng-Tường đã xông sang đến nơi, Túc-Tượng thất-kinh, quay đầu ngựa chạy trước. Quân-sĩ đều ùa chạy tan cả. Lý Ứng-Tường liền giơ đao lên vẫy, quân-sĩ đều xông lên đuổi theo, vung đao ra chém, làm cho quân giặc phải trèo núi qua rừng mà chạy. Túc-Tượng chạy về đến núi Nguyệt-lĩnh, vội vàng sai lấp cửa ải, thời đã nghe thấy tiếng súng nổ, Lý Ứng-Tường đem quân đã đuổi đến nơi, hò thét quân-sĩ lên đánh phá cửa ải. Từ Tử-Tân bắt hết những người đàn-bà con gái bị bắt ở trong trại ấy và cả mẹ với vợ cùng em gái Túc-Tượng đều ra trước ải khuân gạch vần đá, lăn từ trên cao xuống đánh quan-quân không thể lên được. Lý Ứng-Tường cả giận, liền nhẩy xuống ngựa, một tay cầm mộc-bài, một tay cầm đại-đao, xông vào trong đám gạch đá, nhẩy vót lên thành. Từ Tử-Tân vội vàng cầm thương lại chực đâm, liền bị phải Ứng-Tường chém cho một đao đứt phăng đầu, rồi cầm lấy đầu ở trong tay chạy vòng cửa ải gọi to lên rằng:

— Đứa nào hàng thì ta tha chết cho!

Túc-Tượng liền đem mẹ và vợ ra phục xuống đất xin hàng. Ứng-Tường sai quân-sĩ lột bỏ áo mũ phẩm-phục của Túc-Tượng ra rồi lấy dây trói lại. Ứng-Tường toan sai phóng-hỏa đốt bỏ hết trong trại, lại chợt nghe tiếng reo nổi lên, quân-sĩ báo rằng:

— Có quân giặc kéo đến vây kín cả sơn-trại!

Ứng-Tường cả kinh mà rằng:

— Ta đem cô-quân vào mãi đây, cùng với đại-quân xa cách, sợ khi hoãn-cấp không cứu-viện được nhau, ta phải kíp lui ra mới được.

Nói rồi liền đem Túc-Tượng xung-xát xuống núi. Diệp Thiên giơ gươm lên đánh trặn lại. Ứng Tường vội vàng chống đỡ, đôi bên đánh nhau độ vài mươi hiệp, tiếng reo nổi lên ầm ầm, Ứng-Tường không dám ham đánh nữa, phải xông đột mở đường, đem quân lui về, còn Túc-Tượng thì bị cướp giật lại. Lam Năng thấy Diệp Thiên thắng chận, liền thúc binh-mã xông lên yểm-sát không đề phòng gì cả. Dè đâu Súc Nục nghe tin Ứng-Tường thắng trận liền đem tám quan Chỉ-huy từ con đường tắt đánh xông lên, chẹn ngay đàng sau lưng Lam Năng. Ứng-Tường lại đem quân đánh trở lại, thành ra vây kín Lam Năng vào trong vòng vây. Lam Năng đương lúc kinh-hoàng, tự-nhiên thấy