Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/97

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
17 : 2
18 : 6
XUẤT Ê-DÍP-TÔ KÝ

có nước cho dân-sự uống. 2 Dân-sự bèn kiếm cớ cãi-lộn cùng Môi-se mà rằng: Hãy cho chúng tôi nước uống. Môi-se đáp rằng: Sao các ngươi kiếm cớ cãi-lộn cùng ta? Sao ướm-thử Đức Giê-hô-va vậy? 3 Dân-sự ở đó không có nước, bị khát, nên oán-trách Môi-se mà rằng: Sao người khiến chúng tôi ra xứ Ê-díp-tô, hầu cho chúng tôi, con và các bầy súc-vật phải chịu chết khát thế nầy? 4 Môi-se bèn kêu-cầu Đức Giê-hô-va mà rằng: Tôi phải xử thế nào cùng dân nầy? Thiếu đều họ ném đá tôi!

Nước của hòn đá Hô-rếp

5 Đức Giê-hô-va đáp cùng Môi-se rằng: Hãy cầm gậy của ngươi đã đập dưới sông, dẫn theo những trưởng-lão Y-sơ-ra-ên, rồi đi trước mặt dân-sự. 6 Nầy ta sẽ đứng đằng trước ngươi, ở trên hòn đá tại Hô-rếp kia, ngươi hãy đập hòn đá, thì nước từ đó chảy ra, dân-sự sẽ uống lấy. Môi-se bèn làm như vậy trước mặt các trưởng-lão Y-sơ-ra-ên. 7 Người đặt tên nơi nầy là Ma-sa và Mê-ri-ba[1], vì cớ việc cãi-lộn mà dân Y-sơ-ra-ên kiếm cớ gây cùng người, và vì họ đã ướm-thử Đức Giê-hô-va mà nói rằng: Có Đức Giê-hô-va ở giữa chúng ta hay chăng?

Thắng-trận dân A-ma-léc;— tay của Môi-se giơ lên

8 Vả, khi đó, dân A-ma-léc đến khêu chiến cùng Y-sơ-ra-ên tại Rê-phi-đim. 9 Môi-se bèn nói cùng Giô-suê rằng: Hãy chọn lấy tráng-sĩ cho chúng ta, ra chiến-đấu cùng dân A-ma-léc; ngày mai ta sẽ đứng nơi đầu nổng, cầm gậy của Đức Chúa Trời trong tay. 10 Giô-suê bèn làm y như lời Môi-se nói, để cự-chiến dân A-ma-léc; còn Môi-se, A-rôn và Hu-rơ lên trên đầu nổng. 11 Vả, hễ đương khi Môi-se giơ tay lên, thì dân Y-sơ-ra-ên thắng hơn; nhưng khi người xụi tay xuống, dân A-ma-léc lại thắng hơn. 12 Tay Môi-se mỏi, A-rôn và Hu-rơ bèn lấy đá kê cho người ngồi, rồi ở hai bên đỡ tay người lên; tay người chẳng lay-động cho đến khi mặt trời lặn. 13 Giô-suê lấy lưỡi gươm đánh bại A-ma-léc và dân-sự người.

14 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy chép đều nầy trong sách làm kỷ-niệm, và hãy nói cho Giô-suê biết rằng ta sẽ bôi sạch kỷ-niệm về A-ma-léc trong thiên-hạ. 15 Môi-se lập lên một bàn-thờ, đặt tên là « Giê-hô-va cờ-xí của tôi »; 16 và nói rằng: Bởi vì A-ma-léc có giơ tay lên nghịch cùng ngôi Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va chinh-chiến với A-ma-léc từ đời nầy qua đời kia.

Giê-trô đến viếng Môi-se

181 Giê-trô, thầy tế-lễ xứ Ma-đi-an, ông gia của Môi-se, hay được mọi đều Đức Chúa Trời đã làm cho Môi-se cùng Y-sơ-ra-ên, là dân-sự Ngài, và nghe Ngài đã dẫn dân ấy ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 2 Người bèn dẫn Sê-phô-ra, vợ Môi-se, đã cho trở về nhà cha, 3 cùng hai con trai, một tên là Ghẹt-sôn[2], — vì Môi-se đã nói rằng: Tôi kiều-ngụ nơi ngoại-bang; — 4 và một tên là Ê-li-ê-se[3], — vì người lại có nói: Đức Chúa Trời của tổ-phụ tôi đã vùa-giúp và giải-cứu tôi khỏi gươm Pha-ra-ôn. — 5 Vậy, Giê-trô, ông gia của Môi-se, đến với hai con trai và vợ Môi-se, thăm người nơi đồng vắng, chỗ đóng trại gần bên núi Đức Chúa Trời. 6 Người bèn sai báo cùng Môi-se rằng: Ta là Giê-trô, ông gia của ngươi, ta cùng vợ ngươi và hai con trai nàng đến thăm ngươi.


  1. Ma-sa và Mê-ri-ba, nghĩa là ướm-thử và cải-lộn.
  2. Nghĩa là khách ngoại-bang.
  3. Nghĩa là Đức Chúa Trời vùa-giúp.
— 85 —