Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/95

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
15 : 24
16 : 14
XUẤT Ê-DÍP-TÔ KÝ

vì nước tại đó đắng, uống chẳng được, nên chi chỗ nầy gọi là Ma-ra[1]. 24 Dân-sự bèn oán-trách Môi-se rằng: Chúng tôi lấy chi uống? 25 Môi-se kêu-van Đức Giê-hô-va; Ngài bèn chỉ cho người một cây gỗ, người lấy liệng xuống nước, nước bèn hóa ra ngọt.

Ấy tại đó, Đức Giê-hô-va định luật-lệ cùng lập pháp-độ cho dân-sự, và tại đó Ngài thử họ. 26 Ngài phán rằng: Nếu ngươi chăm-chỉ nghe lời Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, làm sự ngay-thẳng trước mặt Ngài, lắng tai nghe các điều-răn và giữ mọi luật-lệ Ngài, thì ta chẳng giáng cho ngươi một trong các bịnh nào mà ta đã giáng cho xứ Ê-díp-tô; vì ta là Đức Giê-hô-va, Đấng chữa bịnh cho ngươi.

27 Đoạn, dân-sự đến đất Ê-lim; nơi đó có mười hai suối nước, và bảy mươi cây chà-là; dân-sự đóng trại tại đó, gần bên suối nước.

Dân Y-sơ-ra-ên oán-trách nơi đồng vắng Sin

161 Nhằm ngày mười lăm tháng hai, sau khi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, cả hội-chúng Y-sơ-ra-ên ở nơi Ê-lim đi đến đồng vắng Sin, nằm về giữa khoảng Ê-lim và Si-na-i. 2 Cả hội-chúng Y-sơ-ra-ên oán-trách Môi-se và A-rôn tại nơi đồng-vắng, 3 nói cùng hai người rằng: Ôi! thà rằng chúng tôi chịu chết về tay Đức Giê-hô-va tại xứ Ê-díp-tô, khi còn ngồi kề nồi thịt và ăn bánh chán-hê! Vì hai người dẫn-dắc chúng tôi vào nơi đồng vắng nầy đặng làm cho cả đoàn dân đông nầy đều bị chết đói.

4 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Nầy, ta sẽ từ trên trời cao làm mưa bánh xuống cho các ngươi. Dân-sự sẽ đi ra, mỗi ngày nào thâu bánh đủ cho ngày nấy, đặng ta thử dân coi có đi theo luật-lệ của ta hay chăng. 5 Qua ngày thứ sáu, dân-sự sẽ dự-bị phần đã góp, và sẽ được phần gấp bằng hai của mình thường thâu hằng ngày.

6 Môi-se và A-rôn bèn nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Chiều nay các ngươi sẽ nhận biết rằng ấy là Đức Giê-hô-va đã rút các ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, 7 và sáng mai sẽ thấy sự vinh-quang của Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã nghe lời các ngươi oán-trách Ngài rồi. Vả lại, chúng ta là ai mà các ngươi oán-trách chúng ta? 8 Môi-se nói: Chiều nầy Đức Giê-hô-va sẽ phát thịt cho các ngươi ăn, rồi sáng mai bánh nhiều dư-dật, vì Ngài đã nghe lời các ngươi oán-trách Ngài rồi. Thế thì, chúng ta là ai? Những lời oán-trách chẳng phải đổ về chúng ta đâu, nhưng về Đức Giê-hô-va vậy.

9 Môi-se nói cùng A-rôn rằng: Hãy nói cho cả hội-chúng Y-sơ-ra-ên rằng: Các ngươi hãy đến trước mặt Đức Giê-hô-va, vì Ngài đã nghe lời oán-trách của các ngươi rồi. 10 Vả, khi A-rôn nói cùng cả hội-chúng Y-sơ-ra-ên, thì họ xây mặt về phía đồng vắng, thấy sự vinh-quang của Ngài hiện ra trong đám mây. 11 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: 12 Ta đã nghe lời oán-trách của dân Y-sơ-ra-ên. Vậy, ngươi hãy nói cùng chúng nó rằng: Lối chiều các ngươi sẽ ăn thịt; sáng mai sẽ ăn bánh no-nê, và sẽ biết ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ngươi.

Chim cút và ma-na

13 Vậy, chiều lại, có chim cút bay lên phủ trên trại-quân; đến sáng mai lại có một lớp sương ở chung-quanh trại-quân. 14 Lớp sương đó tan đi, trên mặt đồng vắng thấy có vật chi nhỏ, tròn, như hột sương


  1. Nghĩa là cay-đắng.
— 83 —