Đức Chúa Trời mách cho Môi-se biết mưu Ngài sẽ hại Pha-ra-ôn
15 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Sao ngươi kêu-van ta? Hãy bảo dân Y-sơ-ra-ên cứ đi; 16 còn ngươi hãy giơ gậy lên, đưa tay trên mặt biển, phân-rẽ nước ra, thì dân Y-sơ-ra-ên sẽ xuống biển đi như trên đất cạn. 17 Còn ta sẽ làm cho dân Ê-díp-tô cứng lòng theo dân Y-sơ-ra-ên xuống biển, rồi ta sẽ được rạng danh vì Pha-ra-ôn, cả đạo binh, binh-xa, và lính-kỵ người. 18 Khi nào ta được rạng danh vì Pha-ra-ôn, binh-xa, cùng lính-kỵ người, thì người Ê-díp-tô sẽ rõ-ràng ta là Đức Giê-hô-va vậy.
19 Thiên-sứ Đức Chúa Trời đã đi trước trại-quân của dân Y-sơ-ra-ên lộn lại đi sau; còn trụ mây vốn đi trước trại-quân, lại ở về sau; 20 trụ mây đứng về giữa khoảng trại người Ê-díp-tô và trại dân Y-sơ-ra-ên, làm áng mây tối-tăm cho đàng nầy, soi sáng ban đêm cho đàng kia; nên trọn cả đêm hai trại chẳng hề xáp gần nhau được.
Sang qua Biển-đỏ: đạo binh Ê-díp-tô bị đắm
21 Vả, Môi-se giơ tay ra trên biển, Đức Giê-hô-va dẫn trận gió đông thổi mạnh đến đùa biển lại trọn cả đêm; Ngài làm cho biển bày ra khô, nước phân-rẽ. 22 Dân Y-sơ-ra-ên xuống biển, đi như trên đất cạn; còn nước làm thành một tấm vách ngăn bên hữu và bên tả. 23 Người Ê-díp-tô bèn đuổi theo; hết thảy ngựa, binh-xa cùng lính-kỵ của Pha-ra-ôn đều theo xuống giữa biển. 24 Vả, đến canh sáng, Đức Giê-hô-va ở trong lòng trụ mây và lửa, nhìn ra thấy trại-quân Ê-díp-tô, bèn làm cho họ phải rối-loạn. 25 Ngài tháo bánh xe của họ, khiến dẫn-dắc cực-nhọc. Người Ê-díp-tô bèn nói nhau rằng: Ta hãy trốn khỏi dân Y-sơ-ra-ên đi, vì Đức Giê-hô-va thế dân đó mà chiến-cự cùng chúng ta.
26 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy giơ tay ngươi ra trên biển, nước sẽ trở lấp người Ê-díp-tô, binh-xa và lính-kỵ của chúng nó. 27 Môi-se bèn giơ tay mình ra trên biển, lối sáng mai, nước trở lấp phủ đáy biển lại, người Ê-díp-tô chạy trốn bị nước chận; vậy Đức Giê-hô-va xô họ xuống giữa biển. 28 Thế thì, nước trở lại bao-phủ binh-xa, lính-kỵ của cả đạo binh Pha-ra-ôn đã theo dân Y-sơ-ra-ên xuống biển, chẳng còn sót lại một ai. 29 Song dân Y-sơ-ra-ên đi giữa biển như trên đất cạn; nước làm thành vách ngăn bên hữu và bên tả. 30 Trong ngày đó, Đức Giê-hô-va giải-cứu dân Y-sơ-ra-ên thoát khỏi tay người Ê-díp-tô; dân ấy thấy người Ê-díp-tô chết trên bãi biển. 31 Dân Y-sơ-ra-ên thấy việc lớn-lao mà Đức Giê-hô-va đã làm cho người Ê-díp-tô, nên kính-sợ Ngài, tin Ngài và Môi-se, là tôi-tớ Ngài.
Bài ca của Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên
151 Đoạn, Môi-se và dân Y-sơ-ra-ên hát bài ca nầy cho Đức Giê-hô-va, rằng:
Tôi ca-tụng Đức Giê-hô-va, vì Ngài rất vinh-hiển oai-nghiêm.
Ngài đã liệng xuống biển ngựa và người cỡi ngựa.
2 Đức Giê-hô-va là sức mạnh và sự ca-tụng của tôi:
Ngài đã trở nên Đấng cứu tôi.
Ngài là Đức Chúa Trời tôi, tôi ngợi-khen Ngài;
Đức Chúa Trời của tổ-phụ tôi, tôi tôn-kính Ngài.
3 Đức Giê-hô-va là một chiến-sĩ;
Danh Ngài là Giê-hô-va.
4 Ngài đã ném xuống biển binh-xa Pha-ra-ôn và cả đạo binh của người;