Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/87

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
9: 35
10 : 16
XUẤT Ê-DÍP-TÔ KÝ

người và quần-thần lại rắn lòng, cứ phạm tội nữa. 35 Vậy Pha-ra-ôn cứng lòng, không tha dân Y-sơ-ra-ên đi, y như lời Đức Giê-hô-va đã cậy Môi-se mà phán.

Pha-ra-ôn bị tai-vạ nữa, khứng thả dân Y-sơ-ra-ên đi, rồi lại nuốt lời

101 Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: Hãy đi đến Pha-ra-ôn, vì ta đã làm rắn lòng người và lòng quần-thần, để làm cho các dấu lạ của ta tỏ ra giữa họ, 2 hầu cho ngươi thuật cùng con và cháu mình những công-việc to-tát ta đã làm trên dân Ê-díp-tô, các dấu lạ ta đã làm giữa vòng họ, đặng các ngươi biết rằng ta là Đức Giê-hô-va. 3 Môi-se và A-rôn bèn đi đến Pha-ra-ôn mà tâu rằng: Giê-hô-va là Đức Chúa Trời dân Hê-bơ-rơ, có phán như vầy: Ngươi không chịu hạ mình trước mặt ta cho đến chừng nào? Hãy tha dân ta đi, để chúng nó hầu việc ta. 4 Nếu từ-chối, không cho dân ta đi, nầy, ngày mai ta sẽ sai cào-cào đến địa-phận ngươi; 5 nó sẽ phủ rợp trên mặt đất, người ta chẳng còn thấy đất nữa; nó sẽ cắn xả những vật chi còn lại, tức vật nào trận mưa đá còn chừa lại; nó cũng cắn xả những cây moc ngoài đồng ruộng các ngươi, 6  vào đầy cung-điện ngươi, dinh-thất của quần-thần ngươi, và nhà-cửa của người Ê-díp-tô: ấy là một đều tổ-phụ ngươi, đến đỗi thỉ-tổ ngươi, cũng chẳng bao giờ thấy từ khi ho đã có trên mặt đất cho đến ngày nay. Đoạn, Môi-se xây mặt lui ra khỏi Pha-ra-ôn. 7 Quần-thần Pha-ra-ôn tâu rằng: Đến chừng nào người nầy mới thôi gài bẫy ta? Hãy tha dân ấy đi, để chúng nó hầu việc Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng nó! Bệ-hạ há chưa biết rằng nước Ê-díp-tô đã bị nguy-vong sao?

8 Họ bèn truyền đòi Môi-se và A-rôn trở lại cùng Pha-ra-ôn; người nói rằng: Hãy đi hầu việc Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi. Hết thảy những ai là người phải đi? 9 Môi-se tâu rằng: Chúng tôi đi, sẽ đem nam phụ lão ấu và chiên bò theo, vì về phần chúng tôi, ấy là một lễ của Đức Giê-hô-va. 10 Pha-ra-ôn bèn nói rằng: Cầu-xin Đức Giê-hô-va ở cùng các ngươi! Hồ dễ ta cho các ngươi cùng con cái đều đi sao! Không! quả thật không cho đâu, vì các ngươi có mưu ác! 11 Không được vậy đâu, chỉ các ngươi, là đờn-ông, phải đi hầu việc Đức Giê-hô-va, vì là đều các ngươi đã xin. Đoạn, họ bèn đuổi Môi-se và A-rôn khỏi trước mặt Pha-ra-ôn.

Tai-vạ thứ tám: cào-cào

12 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy giơ tay ngươi ra trên xứ Ê-díp-tô, đặng khiến cào-cào tràn lên xứ đó, cắn xả rau-cỏ và mọi vật chi trên đất mưa đá còn chừa lại. 13 Vậy, Môi-se bên giơ gậy mình ra trên xứ Ê-díp-tô, thì Đức Giê-hô-va dẫn ngon gió đông thổi trên xứ sòng ngày và đêm đó; qua sáng mai gió đông đã dẫn cào-cào đến. 14 Cào-cào tràn lên khắp cả xứ Ê-díp-tô, và sa xuống trong địa-hạt xứ ấy nhiều vô-số. Trước kia chẳng bao giờ có bằng số đó, sau nầy cũng chẳng hề sẽ có bằng như vậy. 15 Cào-cào bao-phủ khắp mặt đất của cả xứ, và xứ thành ra tối-tăm, cắn xả các rau-cỏ ngoài đồng cùng trái cây mà mưa đá còn chừa lại; trong khắp xứ Ê-díp-tô chẳng còn chút xanh-tươi chi cho cây-cối hay là cho cỏ-rau ở ngoài đồng ruộng nữa.

16 Pha-ra-ôn vội đòi Môi-se và A-rôn đến mà phán rằng: Trẫm đã phạm tội cùng Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, và cùng các ngươi

— 75 —