Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/714

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
89 : 25
89 : 50
THI-THIÊN

25 Ta cũng sẽ đặt tay người trên biển,
Và tay hữu người trên các sông.
26 Người sẽ kêu cùng ta rằng: Chúa là Cha tôi,
Là Đức Chúa Trời tôi, và là hòn đá về sự cứu-rỗi tôi.
27 Lại ta cũng sẽ làm người thành con trưởng-nam ta,
Vua cao hơn hết các vua trên đất.
28 Ta sẽ dành-giữ cho người sự nhơn-từ ta đến đời đời,
Lập cùng người giao-ước ta cho vững-bền.
29 Ta cũng sẽ làm cho dòng-dõi người còn đến đời đời,
Và ngôi người còn lâu dài bằng các ngày của trời.
30 Nếu con-cháu người bỏ luật-pháp ta,
Không đi theo mạng-lịnh ta,
31 Nếu chúng nó bội-nghịch luật-lệ ta,
Chẳng giữ các điều-răn của ta,
32 Thì ta sẽ dùng roi đánh phạt sự vi-phạm chúng nó,
Và lấy thương-tích mà phạt sự gian-ác của chúng nó.
33 Nhưng ta sẽ chẳng cất lấy sự nhơn-từ ta khỏi người,
Và sự thành-tín ta cũng sẽ chẳng hết.
34 Ta sẽ không hề bội giao-ước ta,
Cũng chẳng đổi lời đã ra khỏi môi miệng ta.
35 Ta đã chỉ sự thánh ta mà thề một lần,
Cũng sẽ không hề nói dối với Đa-vít:
36 Dòng-dõi người sẽ còn đến đời đời,
Và ngôi người sẽ còn lâu như mặt trời ở trước mặt ta.
37 Ngôi ấy sẽ được lập vững-bền mãi mãi như mặt trăng,
Như đấng chứng thành-tín tại trên trời vậy.(Sê-la)

38 Song Chúa lại từ-bỏ, khinh-bỉ người,
Nổi giận cùng đấng chịu xức dầu của Chúa.
39 Chúa đã gớm-ghê giao-ước kẻ tôi-tớ Chúa,
Và quăng mão triều người xuống bụi-đất mà làm nó ra phàm.
40 Chúa đã đánh đổ các rào người,
Phá những đồn-lũy người ra tan-nát.
41 Hết thảy kẻ nào đi qua cướp-giựt người;
Người đã trở nên sự sỉ-nhục cho kẻ lân-cận mình.
42 Chúa đã nhắc tay cừu-địch người cao lên,
Làm cho những kẻ thù-nghịch người vui-vẻ.
43 Phải, Chúa làm cho lưỡi gươm người thối lại,
Chẳng có giúp-đỡ người đứng nổi trong cơn chiến-trận.
44 Chúa đã làm cho sự rực-rỡ người mất đi,
Ném ngôi người xuống đất,
45 Khiến các ngày đương-thì người ra vắn,
Và bao-phủ người bằng sự sỉ-nhục. (Sê-la)
46 Đức Giê-hô-va ôi! Ngài sẽ ẩn mình hoài cho đến chừng nào?
Cơn giận Ngài sẽ cháy như lửa cho đến bao giờ?
47 Ôi Chúa! xin nhớ lại thì-giờ tôi ngắn dường nào:
Chúa dựng-nên con loài người hư-không dường bao!
48 Ai là người sống mà sẽ chẳng thấy sự chết?
Ai sẽ cứu linh-hồn mình khỏi quyền Âm-phủ?(Sê-la)
49 Hỡi Chúa, sự nhơn-từ xưa mà Chúa trong sự thành-tín mình
Đã thề cùng Đa-vít, bây giờ ở đâu?
50 Chúa ôi! xin nhớ lại sự sỉ-nhục của các tôi-tớ Chúa;
Tôi mang trong lòng tôi sự sỉ-nhục của các dân lớn,

— 702 —