Hãy nhớ lại thể nào kẻ ngu-dại hằng ngày sỉ-nhục Chúa.
23 Xin chớ quên tiếng kẻ cừu-địch Chúa:
Sự ồn-ào của kẻ dấy nghịch cùng Chúa thấu lên không ngớt.
Đức Chúa Trời hạ kẻ kiêu-ngạo xuống, nhắc người công-bình lên
Thơ hát A-sáp làm. Cho thầy nhạc-chánh, theo điếu «Chớ phá-hủy»
751 Hỡi Đức Chúa Trời, chúng tôi cảm-tạ Chúa;
Chúng tôi cảm-tạ vì danh Chúa ở gần:
Người ta thuật lại công-việc lạ-lùng của Chúa.
2 Khi ta đến thì-giờ đã định,
Thì sẽ đoán-xét cách ngay-thẳng.
3 Đất với dân ở trên đất đều tan-chảy;
Còn ta đã dựng lên các trụ nó. (Sê-la)
4 Tôi nói cùng kẻ kiêu-ngạo rằng: Chớ ở cách kiêu-ngạo;
Lại nói cùng kẻ ác rằng: Chớ ngước sừng lên;
5 Chớ ngước sừng các ngươi cao lên,
Cũng đừng cứng-cổ mà nói cách kỳ-khôi.
6 Vì chẳng phải từ phương đông, phương tây,
Hay là từ phương nam, mà có sự tôn-cao đến.
7 Bèn là Đức Chúa Trời đoán-xét:
Ngài hạ kẻ nầy xuống, nhắc kẻ kia lên.
8 Vì trong tay Đức Giê-hô-va có cái chén
Sôi bọt rượu; chén ấy đầy rượu pha,
Ngài rót nó ra: thật hết thảy kẻ ác nơi thế-gian sẽ hút cặn rượu ấy,
Và uống nó.
9 Song tôi sẽ thuật lại các đều đó luôn luôn,
Cũng sẽ hát ngợi-khen Đức Chúa Trời của Gia-cốp.
10 Tôi sẽ chặt hết thảy các sừng kẻ ác;
Còn các sừng của người công-bình sẽ được ngước lên.
Quyền-năng oai-vinh về Đức Chúa Trời của Gia-cốp thẳng cừu-địch
Thơ hát A-sáp làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về nhạc-khí bằng dây
761 Trong Giu-đa người ta biết Đức Chúa Trời,
Danh Ngài lớn tại Y-sơ-ra-ên.
2 Đền-tạm Ngài ở Sa-lem,
Và nơi-ở Ngài tại Si-ôn.
3 Tại nơi ấy Ngài đã bẻ gãy tên cung,
Cái khiên, thanh gươm, và khí-giới chiến.(Sê-la)
4 Chúa rực-rỡ oai-vinh
Hơn các núi sự cướp-giựt.
5 Các kẻ gan-dạ đã bị cướp-lột,
Họ ngủ trong giấc mình.
Chẳng một người mạnh-dạn nào tìm được cánh tay mình.
6 Hỡi Đức Chúa Trời của Gia-cốp, khi Chúa quở-trách,
Xe và ngựa bèn bị ngủ-mê.
7 Chính mình Chúa thật là đáng sợ;
Cơn giận Chúa vừa nổi lên, ai đứng nổi trước mặt Chúa?
8-9 Từ trên trời Chúa truyền đoán-ngữ;
Khi Đức Chúa Trời chổi-dậy đoán-xét,
Để giải-cứu các người hiền-từ trên đất,
Thì đất bèn sợ-hãi, và yên-lặng. (Sê-la)
10 Cơn giận loài người hẳn sẽ ngợi-khen Chúa;
Còn sự giận dư lại, Chúa sẽ ngăn-trở.
11 Hãy hứa-nguyện và trả xong cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi;
Hết thảy kẻ nào ở xung-quanh Ngài, khá đem lễ-vật dâng cho Đấng đáng kính-sợ.