Khỏi lũ ồn-ào của những kẻ làm ác.
3 Chúng nó đã mài lưỡi mình như thanh gươm,
Nhắm mũi tên mình, tức là lời cay-đắng,
4 Đặng từ nơi kín-giấu bắn vào kẻ trọn-vẹn:
Thình-lình chúng nó bắn đại trên người, chẳng sợ gì.
5 Chúng nó tự vững lòng bền chí trong mưu ác,
Bàn-tính nhau để gài bẫy kín-giấu,
Mà rằng: Ai sẽ thấy được?
6 Chúng nó toan những đều ác; chúng nó nói rằng: Chúng ta đã làm xong; mưu đã sắp-sẵn.
Tư-tưởng bề trong và lòng của mỗi người thật là sâu-sắc.
7 Nhưng Đức Chúa Trời sẽ bắn chúng nó:
Thình-lình chúng nó bị tên thương-tích.
8 Như vậy chúng nó sẽ vấp-ngã, lưỡi chúng nó nghịch lại chúng nó;
Hết thảy ai thấy đến đều sẽ lắc đầu.
9 Cả loài người đều sẽ sợ;
Họ sẽ rao-truyền công-việc của Đức Chúa Trời,
Và hiểu-biết đều Ngài đã làm.
10 Người công-bình sẽ vui-vẻ nơi Đức Giê-hô-va, và nương-náu mình nơi Ngài,
Còn những kẻ có lòng ngay-thẳng đều sẽ khoe mình.
Đức Chúa Trời ban ơn dư-dật cho đất và cho loài người
Thơ hát Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh
651 Hỡi Đức Chúa Trời, tại Si-ôn người ta mong-đợi ngợi-khen Chúa;
Họ sẽ trả sự hứa-nguyện cho Chúa.
2 Hỡi Đấng nghe lời cầu-nguyện,
Các xác-thịt đều sẽ đến cùng Ngài.
3 Sự gian-ác thắng hơn tôi:
Còn về sự vi-phạm chúng tôi, Chúa sẽ tha-thứ cho.
4 Phước thay cho người mà Chúa đã chọn và khiến đến gần,
Đặng ở nơi hành-lang Chúa:
Chúng tôi sẽ được no-nê vật tốt-lành của nhà Chúa,
Là đền thánh của Ngài.
5 Hỡi Đức Chúa Trời về sự cứu-rỗi chúng tôi,
Chúa sẽ lấy việc đáng sợ mà đáp lại chúng tôi theo sự công-bình;
Chúa là sự tin-cậy của các cùng-tột trái đất, và của kẻ ở trên biển xa.
6 Chúa dùng quyền-năng mình lập các núi vững-chắc,
Vì Chúa được thắt lưng bằng sức-lực;
7 Chúa dẹp yên sự ầm-ầm của biển, sự ồn-ào của sóng nó,
Và sự xao-động của các dân.
8 Những kẻ ở nơi đầu-cùng trái đất
Thấy phép kỳ của Chúa, bèn sợ-hãi:
Chúa khiến buổi hừng-đông và buổi chạng-vạng mừng-rỡ.
9 Chúa thăm-viếng đất, và tưới ướt nó,
Làm cho nó giàu-có nhiều;
Suối Đức Chúa Trời đầy nước.
Khi Chúa chế đất, thì sắm-sửa ngũ-cốc cho loài người.
10 Chúa tưới các đường cày nó, làm cục đất nó ra bằng,
Lấy mưa tẩm nó cho mềm, và ban phước cho huê-lợi của nó.
11 Chúa lấy sự nhơn-từ mình đội cho năm làm mão triều;
Các bước Chúa đặt ra mỡ.
12 Các bước Chúa đặt ra mỡ trên đồng cỏ của đồng vắng,
Và các nổng đều thắt lưng bằng sự vui-mừng.
13 Đồng cỏ đều đầy bầy chiên,
Các trũng được bao-phủ bằng ngũ-cốc:
Khắp nơi ấy đều reo-mừng, và hát-xướng.