4 Chúa đã ban một cờ-xí cho kẻ nào kính-sợ Chúa,
Đặng vì lẽ thật mà xổ nó ra.
5 Hầu cho người yêu-dấu của Chúa được giải-thoát.
Xin Chúa hãy lấy tay hữu mình mà cứu, và đáp lại chúng tôi.
6 Đức Chúa Trời đã phán trong sự thánh Ngài rằng: Ta sẽ hớn-hở,
Ta sẽ chia Si-chem và đo trũng Su-cốt.
7 Ga-la-át thuộc về ta, Ma-na-se cũng vậy;
Ép-ra-im là đồn-lũy của đầu ta;
Giu-đa là cây phủ-việt ta.
8 Mô-áp là cái chậu nơi ta tắm-rửa;
Ta sáng dép ta trên Ê-đôm.
Hỡi đất Phi-li-tin, hãy reo-mừng vì cớ ta.
9 Ai sẽ đưa tôi vào thành vững-bền?
Ai sẽ dẫn tôi đến Ê-đôm?
10 Hỡi Đức Chúa Trời, há chẳng phải Chúa, là Đấng đã bỏ chúng tôi sao?
Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa không còn ra trận với đạo-binh chúng tôi nữa.
11 Xin Chúa cứu-giúp chúng tôi khỏi sự gian-truân;
Vì sự cứu-giúp của loài người là hư-không.
12 Nhờ Đức Chúa Trời chúng tôi sẽ làm việc cả-thể;
Vì chính Ngài sẽ giày-đạp các cừu-địch chúng tôi.
Lòng tin-cậy nơi sự phù-hộ của Đức Chúa Trời
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, dùng về nhạc-khí bằng dây
611 Hỡi Đức Chúa Trời, xin hãy nghe tiếng kêu của tôi,
Lẳng nghe lời cầu-nguyện tôi.
2 Khi tôi cực lòng, tôi sẽ kêu-cầu cùng Chúa từ nơi cực-địa;
Xin hãy dẫn tôi lên hòn đá cao hơn tôi.
3 Vì Chúa đã là nơi nương-náu cho tôi,
Một tháp vững-bền để tránh khỏi kẻ thù-nghịch.
4 Tôi sẽ ở trong trại Chúa mãi mãi,
Nương-náu mình dưới cánh của Chúa.(Sê-la)
5 Hỡi Đức Chúa Trời, Chúa đã nghe lời hứa-nguyện tôi,
Đã ban cho tôi cơ-nghiệp của những người kính-sợ danh Chúa.
6 Chúa sẽ gia-thêm ngày cho vua;
Các năm người sẽ nên nhiều đời.
7 Người sẽ ở trước mặt Đức Chúa Trời mãi mãi;
Ôi! Cầu-xin Chúa dự-bị sự nhơn-từ và sự thành-thật, để các sự ấy gìn-giữ người.
8 Như vậy, tôi sẽ hát ngợi-khen danh Chúa đời đời,
Và hằng ngày làm xong các sự hứa-nguyện tôi.
Nếu nhờ-cậy Đức Chúa Trời, thì chẳng sợ kẻ thù-nghịch làm hại cho mình
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh, theo điếu « Giê-đu-thun »
621 Linh-hồn tôi nghỉ-an nơi một mình Đức Chúa Trời;
Sự cứu-rỗi tôi từ Ngài mà đến.
2 Một mình Ngài là hòn đá tôi, sự cứu-rỗi tôi,
Và là nơi ẩn-náu cao của tôi; tôi sẽ chẳng bị rúng-động nhiều.
3 Các ngươi xông vào một người cho đến chừng nào,
Đặng chung nhau đánh đổ người
Như một cái vách nghiêng,
Khác nào một rào hầu ngã?
4 Chúng nó chỉ bàn-bạc đánh đổ người khỏi cao-vị người;
Họ ưa-chuộng đều dối-giả,
Lấy miệng mình chúc phước,
Nhưng trong lòng thì rủa-sả. (Sê-la)
5 Hỡi linh-hồn ta, hãy nghỉ-an nơi Đức Chúa Trời;