6 Nầy, Chúa muốn sự chơn-thật nơi bề trong;
Chúa sẽ làm cho tôi được biết sự khôn-ngoan trong nơi bí-mật của lòng tôi.
7 Xin hãy lấy chùm kinh-giới tẩy sạch tội-lỗi tôi, thì tôi sẽ được tinh-sạch;
Cầu Chúa hãy rửa tôi, thì tôi sẽ nên trắng hơn tuyết.
8 Hãy cho tôi nghe sự vui-vẻ mừng-rỡ,
Để các xương-cốt mà Chúa đã bẻ gãy được khoái-lạc.
9 Xin Chúa nghảnh mặt khỏi các tội-lỗi tôi,
Và xóa hết thảy sự gian-ác tôi.
10 Đức Chúa Trời ôi! xin hãy dựng nên trong tôi một lòng trong-sạch,
Và làm cho mới lại trong tôi một thần-linh ngay-thẳng.
11 Xin chớ từ-bỏ tôi khỏi trước mặt Chúa,
Cũng đừng cất khỏi tôi Thánh-Linh Chúa.
12 Xin hãy ban lại cho tôi sự vui-vẻ về sự cứu-rỗi của Chúa,
Dùng thần-linh sẵn lòng mà nâng-đỡ tôi.
13 Bấy giờ tôi sẽ dạy đường-lối Chúa cho kẻ vi-phạm,
Và kẻ có tội sẽ trở về cùng Chúa.
14 Hỡi Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời về sự cứu-rỗi tôi,
Xin giải tôi khỏi tội làm đổ huyết,
Thì lưỡi tôi sẽ hát ngợi-khen sự công-bình của Chúa.
15 Chúa ơi, xin mở môi tôi,
Rồi miệng tôi sẽ truyền ra sự ngợi-khen Chúa.
16 Vì Chúa không ưa-thích của-lễ, bằng vậy, tôi chắc đã dâng;
Của-lễ thiêu cũng không đẹp lòng Chúa:
17 Của-lễ đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là tâm-thần đau-thương:
Đức Chúa Trời ôi! lòng đau-thương thống-hối Chúa không khinh-dể đâu.
18 Cầu-xin Chúa hãy làm lành cho Si-ôn tùy ý tốt Ngài;
Hã xây-cất các vách-tường của Giê-ru-sa-lem.
19 Bấy giờ Chúa sẽ ưa-thích các của-lễ công-bình,
Của-lễ thiêu, và các con sinh dâng trọn;
Bấy giờ người ta sẽ dâng bò đực trên bàn-thờ của Chúa.
Kẻ ác tự khoe mình lấy làm luống-công
Cho thầy nhạc-chánh. Thơ Đa-vít làm, để dạy-dỗ, khi Đô-e, người Ê-đôm, đến cho Sau-lơ hay rằng: Đa-vít đã vào nhà A-hi-mê-léc.
521 Hỡi người mạnh-dạn, sao ngươi tự khoe về sự dữ?
Sự nhơn-từ của Đức Chúa Trời còn mãi mãi.
2 Lưỡi ngươi toan sự tà-ác và làm đều giả-dối,
Khác nào dao-cạo bén.
3 Ngươi chuộng đều dữ hơn là đều lành,
Thích sự nói dối hơn là nói sự công-bình.(Sê-la)
4 Hỡi lưỡi dối-trá,
Ngươi ưa-mến các lời tàn-hại.
5 Ðức Chúa Trời cũng sẽ phá hại ngươi đời đời;
Ngài sẽ bắt ngươi, rút ngươi khỏi trại ngươi,
Và nhổ ngươi khỏi đất kẻ sống. (Sê-la)
6 Người công-bình sẽ thấy, bèn bắt sợ,
Và cười người, mà rằng:
7 Kìa, là người không nhờ Đức Chúa Trời làm sức-lực mình,
Song nhờ-cậy nơi sự giàu-có hiếm-hiệm mình,