7 Vì Đức Chúa Trời là Vua của cả trái đất;
Hãy hát ngợi-khen cách thông-hiểu.
8 Đức Chúa Trời cai-trị các nước,
Đức Chúa Trời ngự ngôi thánh Ngài.
9 Vua các dân đều nhóm nhau lại
Đặng làm dân Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham;
Vì các khiên của đất đều thuộc về Đức Chúa Trời;
Ngài được tôn chí-cao.
Sự đẹp-đẽ và sự vinh-hiển của Si-ôn
Thơ con-cháu Cô-rê làm
481 Đức Giê-hô-va là lớn, rất đáng được ngợi-khen
Trong thành của Đức Chúa Trời chúng ta, và tại trên núi thánh Ngài.
2 Núi Si-ôn đẹp-đẽ nổi lên về phía bắc, là kinh-đô của Vua cao-cả,
Và là sự vui-vẻ của cả thế-gian.
3 Trong những đền-các thành ấy, Đức Chúa Trời đã tỏ mình ra
Như một nơi nương-náu.
4 Vì kìa, các vua đã hẹn-hò,
Cùng nhau đi qua.
5 Họ thấy đến, bèn sững-sờ,
Bối-rối, rồi mau mau chạy trốn.
6 Tại nơi đó sự run-rẩy áp-hãm họ.
Họ bị đau-đớn khác nào đờn-bà sanh-đẻ.
7 Chúa dùng ngọn gió đông
Đánh bể các tầu Ta-rê-si.
8 Đều chúng tôi có nghe nói, thì đã thấy
Trong thành của Đức Giê-hô-va vạn-quân,
Tức là trong thành của Đức Chúa Trời chúng tôi:
Đức Chúa Trời lập thành ấy vững-chắc đời đời.(Sê-la)
9 Hỡi Đức Chúa Trời, tại giữa đền-thờ Chúa,
Chúng tôi có tưởng đến sự nhơn-từ của Chúa.
10 Hỡi Đức Chúa Trời, danh Chúa thể nào,
Thì sự ngợi-khen Chúa thể ấy cho đến các đầu-cùng trái đất;
Tay hữu Chúa đầy-dẫy sự công-bình.
11 Vì cớ sự đoán-xét của Chúa,
Nguyện núi Si-ôn vui-vẻ,
Các con gái Giu-đa mừng-rỡ.
12 Hãy đi xung-quanh Si-ôn, hãy dạo vòng thành,
Đếm các ngọn tháp nó;
13 Hãy chăm-xem các đồn-lũy,
Xem-xét các đền nó,
Hầu cho các ngươi thuật lại cho dòng-dõi sẽ đến.
14 Vì Đức Chúa Trời nầy là Đức Chúa Trời chúng tôi đến đời đời vô-cùng;
Ngài sẽ dẫn chúng tôi cho đến kỳ chết.
Nhờ-cậy của-cải mình là ngu-dại
Thơ con-cháu Cô-rê làm. Cho thầy nhạc-chánh
491 Hỡi các dân, hãy nghe đều nầy;
Hỡi hết thảy người ở thế-gian, khá lắng tai nghe,
2 Bất-luận người hạ-lưu hay là thượng-lưu,
Người giàu-có cũng như người nghèo-nàn.
3 Miệng tôi sẽ nói lời khôn-ngoan,
Sự suy-gẫm lòng tôi sẽ là sự thông-sáng.
4 Tôi sẽ lắng tai nghe lời châm-ngôn;
Tôi sẽ lấy đờn-cầm mà giải câu đố tôi.
5 Vì cớ sao tôi phải sợ trong ngày tai-họa,
Khi sự gian-ác của những kẻ muốn chiếm vị tôi vây-phủ tôi?