Cũng không bội-nghịch giao-ước của Chúa.
18 Lòng chúng tôi không thối lại,
Bước chúng tôi cũng không trớ khỏi lối Chúa.
19 Dầu vậy, Chúa đã bẻ nát chúng tôi trong chỗ chó rừng,
Bao-phủ chúng tôi bằng bóng sự chết.
20 Nếu chúng tôi có quên danh Đức Chúa Trời chúng tôi,
Hoặc giơ tay mình hướng về một thần lạ,
21 Đức Chúa Trời há sẽ chẳng hỏi-tra sao?
Vì Ngài biết thấu sự bí-mật của lòng.
22 Thật vì Chúa mà hằng ngày chúng tôi bị giết,
Chúng tôi bị kể như con chiên dành cho lò-cạo.
23 Hỡi Chúa, hãy tỉnh-thức! Nhơn sao Chúa ngủ?
Hãy chổi-dậy, chớ từ-bỏ chúng tôi luôn luôn.
24 Cớ sao Chúa giấu mặt đi,
Quên nỗi hoạn-nạn và sự hà-hiếp chúng tôi?
25 Vì linh-hồn chúng tôi bị phục dưới bụi-tro;
Thân-thể chúng tôi dính vào đất.
26 Xin Chúa hãy chổi-dậy mà giúp-đỡ chúng tôi,
Hãy vì sự nhơn-từ Chúa mà chuộc chúng tôi.
Bài hát để mừng lễ cưới của vua
Thơ con-cháu Cô-rê làm, để dạy-dỗ về ái-tình.
Cho thầy nhạc-chánh
Theo điếu « Sô-san-nim »[1]
451 Lòng tôi đầy tràn những lời tốt;
Tôi nói đều tôi vịnh cho vua;
Lưỡi tôi như ngòi viết của văn-sĩ có tài.
2 Ngài xinh-đẹp hơn hết thảy con trai loài người;
Ân-điển tràn ra nơi môi Ngài:
Vì vậy, Đức Chúa Trời đã ban phước cho Ngài đến đời đời.
3 Hỡi Đấng mạnh-dạn, hãy đai gươm nơi hông,
Là sự vinh-hiển và sự oai-nghi của Ngài.
4 Vì cớ sự chơn-thật, sự hiền-từ, và sự công-bình,
Hãy lấy sự oai-nghi Ngài cỡi xe lướt tới cách thắng trận;
Tay hữu Ngài sẽ dạy cho Ngài những việc đáng kinh.
5 Các mũi tên Ngài bén-nhọn,
Bắn thấu tim kẻ thù-nghịch vua;
Các dân đều ngã dưới Ngài.
6 Hỡi Đức Chúa Trời, ngôi Chúa còn mãi đời nọ qua đời kia;
Bính-quyền nước Chúa là một bính-quyền ngay-thẳng.
7 Chúa ưa sự công-bình, và ghét đều gian-ác;
Cho nên Đức Chúa Trời, là Đức Chúa Trời của Chúa, đã xức dầu cho Chúa
Bằng dầu vui-vẻ trổi hơn đồng-loại Chúa.
8 Các áo-xống Ngài bay mùi thơm một-dược, trầm-hương, và nhục-quế;
Từ trong đền ngà có tiếng nhạc-khí bằng dây làm vui-vẻ Ngài.
9 Trong bọn người nữ tôn-quí của Ngài có các công-chúa;
Hoàng-hậu đứng bên hữu Ngài, trang-sức vàng ô-phia.
10 Hỡi con gái, hãy nghe, hãy suy-nghĩ, hãy lắng tai;
Khá quên dân-sự và nhà-cửa cha của con;
11 Thì vua sẽ mộ nhan-sắc con;
Vì Ngài là chúa con; hãy tôn-kính Ngài.
12 Con gái Ty-rơ sẽ đem lễ-vật đến,
Và những người giàu-sang hơn hết trong dân sẽ đến cầu ơn con.
13 Công-chúa trong đền được rất vinh-hiển;
- ▲ Chánh nghĩa là bông-huệ