8 Hỡi Đức Chúa Trời tôi, tôi lấy làm vui-mừng làm theo ý-muốn Chúa,
Luật-pháp Chúa ở trong lòng tôi.
9 Trong hội lớn tôi đã truyền tin vui về sự công-bình;
Kìa, tôi chẳng có ngậm miệng lại,
Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài biết đều đó.
10 Tôi chẳng giấu sự công-bình Chúa ở nơi lòng tôi;
Tôi đã truyền ra sự thành-tín và sự cứu-rỗi của Chúa;
Tôi nào có giấu hội lớn sự nhơn-từ và sự chơn-thật của Chúa.
11 Đức Giê-hô-va ôi! đối cùng tôi chớ khép lòng thương-xót của Ngài;
Nguyện sự nhơn-từ và sự chơn-thật của Ngài gìn-giữ tôi luôn luôn.
12 Vì vô-số tai-họa đã vây quanh tôi;
Các gian-ác tôi đã theo kịp tôi,
Đến nỗi không thể ngước mắt lên được;
Nó nhiều hơn tóc trên đầu tôi,
Lòng tôi đã thất kinh.
13 Đức Giê-hô-va ôi! xin sẵn lòng giải-cứu tôi.
Hỡi Đức Giê-hô-va, hãy mau mau giúp-đỡ tôi.
14 Phàm kẻ nào tìm giết mạng-sống tôi,
Nguyện chúng nó bị mất-cỡ và hổ-thẹn cả;
Phàm kẻ nào vui-vẻ về sự thiệt-hại tôi,
Nguyện chúng nó phải lui lại và bị sỉ-nhục.
15 Các kẻ nói về tôi: Ha, ha!
Nguyện chúng nó bị sững-sờ vì cớ sự sỉ-nhục của chúng nó.
16 Nguyện hết thảy những kẻ tìm-cầu Chúa,
Được vui-vẻ và khoái-lạc nơi Chúa;
Nguyện những người yêu-mến sự cứu-rỗi của Chúa,
Hằng nói rằng: Đức Giê-hô-va đáng tôn đại thay?
17 Còn tôi là khốn-cùng và thiếu-thốn;
Dầu vậy, Chúa tưởng đến tôi.
Chúa là sự tiếp-trợ tôi, và là Đấng giải-cứu tôi.
Đức Chúa Trời tôi ôi! xin chớ trễ-huỡn.
Trong cơn đau bịnh, tác-giả than-thở về kẻ thù-nghịch và bậu-bạn giả
Thơ Đa-vít làm. Cho thầy nhạc-chánh
411 Phước cho người nào đoái đến kẻ khốn-cùng!
Trong ngày tai-họa Đức Giê-hô-va sẽ giải-cứu người.
2 Đức Giê-hô-va sẽ gìn-giữ người, bảo-tồn mạng-sống người:
Người sẽ được phước trên đất,
Và Ngài chắc không phó người cho ý-muốn của kẻ thù-nghịch người.
3 Đức Giê-hô-va sẽ nâng-đỡ người tại trên giường rũ-liệt;
Trong khi người đau bịnh, Chúa sẽ cải-dọn cả giường người.
4 Tôi đã nói: Đức Giê-hô-va ôi! xin thương-xót tôi,
Chữa lành linh-hồn tôi, vì tôi đã phạm tội cùng Ngài.
5 Những kẻ thù-nghịch tôi chúc tôi đều ác, mà rằng:
Nó sẽ chết chừng nào? Danh nó sẽ diệt khi nào?
6 Nếu có người đến thăm tôi, bèn nói những lời dối-trá;
Lòng nó chứa cho nó gian-ác;
Rồi nó đi ra ngoài nói lại.
7 Hết thảy những kẻ ghét tôi đều xầm-xì nghịch tôi;
Chúng nó toan mưu hại tôi:
8 Một thứ bịnh ác dính đeo trên mình nó;
Kìa, bây giờ nó nằm rồi, ắt sẽ chẳng hề chổi-dậy nữa.
9 Đến đỗi người bạn thân tôi,
Mà lòng tôi tin-cậy, và đã ăn bánh tôi,