và nói cùng chúng rằng: A-háp ít hầu-việc Ba-anh; Giê-hu sẽ hầu-việc nhiều. 19 Vậy bây giờ, hãy nhóm lại cho ta các tiên-tri của Ba-anh, các đầy-tớ người, và hết thảy thầy-cả người. Chớ thiếu một ai, vì ta có ý dâng một của tế-lễ lớn cho Ba-anh. Hễ ai không đến, ắt sẽ không sống. Vả, Giê-hu dùng mưu-trí, toan diệt các kẻ hầu-việc thần Ba-anh. 20 Giê-hu lại ra lịnh rằng: Hãy rao một lễ trọng-thể để cúng-thờ thần Ba-anh. Người bèn rao lễ ấy, 21 và Giê-hu sai những sứ-giả đi khắp xứ Y-sơ-ra-ên đòi hết thảy tôi-tớ của Ba-anh đến; chúng đều đến chẳng có thiếu một ai hết. Chúng vào miễu thần Ba-anh; và miễu đầy chật từ đầu nầy đến đầu kia.
22 Giê-hu bèn nói cùng người giữ áo lễ rằng: Hãy phát các áo lễ cho các tôi-tớ của Ba-anh. Kẻ ấy bèn phát áo cho chúng nó. 23 Giê-hu và Giô-na-đáp, con trai của Rê-cáp, vào trong miễu thần Ba-anh, nói với các tôi-tớ của Ba-anh rằng: Hãy tìm xem cho kỹ, hoặc ở đây có tôi-tớ nào của Đức Giê-hô-va chăng, chỉ phải có những tôi-tớ của Ba-anh đó thôi. 24 Chúng vào đặng dâng các lễ-vật và của-lễ thiêu.
Vả, Giê-hu đã phục tám mươi người rình ngoài miễu, và dặn-biểu họ rằng: Ví có ai trong những người mà ta phó vào tay các ngươi thoát khỏi đặng, ắt mạng-sống của kẻ để cho nó thoát khỏi sẽ thế cho mạng-sống nó. 25 Khi đã dâng của-lễ thiêu xong, Giê-hu nói với quân hộ-vệ và các quan tướng rằng: Hãy vào giết chúng nó, chớ để một ai được ra. Vậy, chúng giết họ bằng lưỡi gươm. Đoạn, quân hộ-vệ và các quan tướng ném thây họ ra ngoài, lật-đật vào thành của miễu Ba-anh. 26 Chúng cất những trụ-thờ khỏi miễu và đốt đi, 27 đập bể hình-tượng Ba-anh, cùng phá dỡ đền nó, làm thành một lỗ xí hãy còn đến ngày nay.
28 Như vậy, Giê-hu trừ-diệt thần Ba-anh khỏi Y-sơ-ra-ên. 29 Song người chẳng từ-bỏ tội của Giê-rô-bô-am, con trai của Nê-bát, tức tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội: nghĩa là người còn để lại các bò vàng tại Bê-tên và tại Đan. 30 Đức Giê-hô-va phán với Giê-hu rằng: Bởi vì ngươi đã làm rất phải, xử công-bình trước mặt ta, và đãi nhà A-háp thuận ý ta, nên con trai ngươi sẽ ngồi trên ngôi Y-sơ-ra-ên cho đến đời thứ tư. 31 Nhưng Giê-hu không hết lòng cẩn-thận theo luật-pháp của Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên; người chẳng từ-bỏ tội của Giê-rô-bô-am, tức tội đã gây cho Y-sơ-ra-ên phạm tội.
32 Trong lúc ấy, Đức Giê-hô-va khởi giảm-bớt địa-phận Y-sơ-ra-ên, khiến cho Ha-xa-ên hãm đánh chúng trên các giới-hạn Y-sơ-ra-ên, 33 chiếm lấy cả miền từ Giô-đanh chạy đến phía đông, tức là cả xứ Ga-la-át, đất của chi-phái Gát, Ru-bên, và Ma-na-se, từ thành A-rô-e, ở trên khe Ạt-nôn, và cho đến cả xứ Ga-la-át và xứ Ba-san.
Giê-hu băng-hà
34 Các chuyện khác của Giê-hu, các công-việc người, và sự mạnh-dạn người, đều đã chép trong sử-ký về các vua Y-sơ-ra-ên. 35 Người an-giấc cùng các tổ-phụ mình, được chôn tại Sa-ma-ri; Giô-a-cha, con trai người, kế-vị người. 36 Giê-hu cai-trị trên Y-sơ-ra-ên hai mươi tám năm tại Sa-ma-ri.
A-tha-li cai-trị. — Giê-hô-gia-đa làm phản
111 Khi A-tha-li, mẹ của A-cha-xia, thấy con trai mình đã chết rồi, bèn chổi dậy giết hết thảy dòng vua. 2 Nhưng Giô-sê-ba, con gái của vua Giô-ram, và là chị A-cha-xia, bắt trộm Giô-ách, con trai