Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/454

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
6 : 31
7 : 13
II CÁC VUA

31 Vua la lên rằng: Nếu ngày nay đầu của Ê-li-sê, con trai của Sa-phát, hãy còn ở trên vai nó, nguyện Đức Chúa Trời xử ta cách nặng-nề!

32 Ê-li-sê đương ngồi trong nhà mình, và các trưởng-lão ngồi chung-quanh người, thì vua sai một sứ-giả đi trước mình đến cùng tiên-tri. Nhưng khi sứ-giả chưa đến, Ê-li-sê nói với các trưởng-lão rằng: Kìa, hãy xem, con kẻ sát-nhơn kia sai người đến đặng cắt đầu ta. Khá coi chừng: vừa khi sứ-giả đến, hãy đóng cửa lại, dùng cửa xô-đuổi nó đi. Các ngươi há chẳng nghe tiếng bước của chủ nó sau lưng nó sao? 33 Người còn đương nói, chúng thấy sứ-giả đến. Vua cũng đến, nói với Ê-li-sê rằng: Tai-nạn nầy đến bởi Đức Giê-hô-va. Vậy, ta còn trông-cậy nơi Đức Giê-hô-va làm chi?

Sự giải-cứu Sa-ma-ri

71 Ê-li-sê bèn nói rằng: Hãy nghe lời của Đức Giê-hô-va: Đức Giê-hô-va phán như vầy: Ngày mai, tại giờ nầy, nơi cửa thành Sa-ma-ri, một đấu bột lọc sẽ bán một siếc-lơ, và hai đấu lúa mạch sẽ bán một siếc-lơ. 2 Quan-cai nâng-đỡ vua, đáp với người Đức Chúa Trời rằng: Dầu cho Đức Giê-hô-va mở các cửa sổ trên trời, đều đó há có được sao? Ê-li-sê đáp: Chính mắt ngươi sẽ thấy, nhưng ngươi không đặng ăn đến.

3 Tại cửa thành có bốn người phung nói với nhau rằng: Chúng ta ngồi đây đến chừng chết mà làm chi? 4 Nếu chúng ta nhứt-định vào thành, thì ở đó có đói-kém, và chúng ta sẽ chết đói; bằng chúng ta cứ ngồi đây, thì chúng ta cũng sẽ chết. Vậy, chúng ta hãy qua trại-quân Sy-ri: Nếu họ dung-thứ ta, thì ta sẽ sống; bằng họ giết đi, dẫu thế nào, chúng ta cũng sẽ chết đó thôi. 5 Vậy, lúc chạng-vạng, các người phung chổi dậy đặng đi đến trại-quân của dân Sy-ri; khi tới đầu trại-quân, họ chẳng thấy ai ở đó hết. 6 Vì Chúa đã khiến trại-quân Sy-ri nghe tiếng xe, ngựa và tiếng đạo-binh lớn; nên nỗi dân Sy-ri nói với nhau rằng: Kìa, vua Y-sơ-ra-ên đã mướn vua dân Hê-tít và vua Ê-díp-tô đặng hãm đánh chúng ta. 7 Chúng liền chổi dậy, chạy trốn lúc chạng-vạng, bỏ các trại, ngựa, và lừa mình, để trại-quân mình như cũ; chúng trốn đặng cứu mạng-sống mình.

8 Khi các người phung kia đến đầu trại-quân, bèn vào trong một trại, ăn và uống; đoạn họ lấy bạc, vàng, và quần-áo đem đi giấu. Chúng trở lại, vào trong một trại khác, ở đó, cũng lấy những của-cải mà đem đi giấu luôn. 9 Bấy giờ, họ bèn nói với nhau rằng: Chúng ta làm chẳng phải; ngày nay là ngày có tin lành, và chúng ta nín-lặng sao! Nếu chúng ta đợi đến rạng đông, thì sự hình-phạt chắc sẽ lâm vào chúng ta. Vậy, ta hãy đi báo tin nầy cho nhà vua. 10 Chúng liền đi, gọi quân canh cửa thành, thuật cho họ rằng: Chúng tôi có đi đến trại-quân Sy-ri, thấy chẳng có ai hết, cũng không nghe tiếng người nào; chỉ thấy những ngựa và lừa đương cột, và những trại bỏ lại như cũ. 11 Quân canh cửa bèn gọi người đi báo tin ấy vào trong đền vua.

12 Vua chổi dậy ban đêm, nói với các tôi-tớ mình rằng: Ta sẽ bày-tỏ cho các ngươi đều dân Sy-ri toan làm cho chúng ta. Chúng nó biết chúng ta đói; nên chi họ đã ra khỏi trại-quân mình đặng phục trong đồng. Chúng nó đã nói nhau rằng: Khi dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi thành, chúng ta sẽ bắt sống chúng nó, rồi chúng ta sẽ vào trong thành. 13 Một người tôi-tớ của vua thưa rằng:

— 442 —