Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/413

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
4 : 23
5 : 8
I CÁC VUA

cần dùng trong mỗi ngày là: ba mươi cô-rơ[1] bột miến lọc, và sáu mươi cô-rơ bột miến thường, 23 mười con bò mập, hai mươi con bò nơi đồng cỏ, và một trăm con chiên, không kể nai đực, hoàng-dương, cà-tong, và vịt gà nuôi mập. 24 Vả lại, Sa-lô-môn cai-trị trên các xứ ở bên nầy sông, trên các vua của mấy xứ đó, từ Típ-sắc cho đến Ga-xa; và người hòa-hảo với các dân ở bốn phía. 25 Trọn đời vua Sa-lô-môn trị-vì, dân Giu-đa và Y-sơ-ra-ên ăn-ở yên-ổn vô-sự từ Đan cho đến Bê-e-Sê-ba, ai nấy đều ở dưới cây nho và cây vả mình.

26 Sa-lô-môn có bốn vạn tàu để ngựa gác xe, và một vạn hai ngàn lính-kỵ. 27 Các người làm đầu quan-lại, mỗi người một tháng, lo sắm-sửa đồ cần dùng cho vua Sa-lô-môn và cho hết thảy những người được nhận-tiếp nơi bàn vua, chẳng thiếu chi hết. 28 Họ theo phiên mình, mỗi người sắm-sửa đem đến nơi vua ở, lúa mạch và rơm cho ngựa dùng để kéo và để cỡi.

29 Đức Chúa Trời ban cho Sa-lô-môn sự khôn-ngoan, sự thông-sáng rất cao, cùng lòng rộng-rãi như cát trên bờ biển. 30 Sự khôn-ngoan của Sa-lô-môn trổi hơn sự khôn-ngoan của mọi người phương-đông, và sự khôn-ngoan của người Ê-díp-tô. 31 Người khôn-ngoan hơn mọi người, khôn-ngoan hơn Ê-than, người Ếch-ra-hít, hơn Hê-man, Canh-côn, và Đạt-đa, là các con trai Ma-hôn; danh tiếng người đồn ra trong các dân-tộc chung-quanh. 32 Người nói ba ngàn câu châm-ngôn, và làm một ngàn năm bài thơ. 33 Người luận về cây-cối, từ cây bá-hương của Li-ban cho đến chùm kinh-giới mọc ra nơi vách; người cũng có luận về loài vật, chim, loài côn-trùng, và cá. 34 Có kẻ từ các dân-tộc đến nghe sự khôn-ngoan của Sa-lô-môn, và các vua ở thế-gian mà đã nghe nói về sự khôn-ngoan của người, đều sai sứ đến.

Sa-lô-môn sắm-sửa cất đền-thờ

51 Hi-ram, vua Ty-rơ, hay Sa-lô-môn đã được xức dầu làm vua đặng kế-vị cha người, bèn sai tôi-tớ mình đến cùng người; vì Hi-ram vẫn yêu-mến Đa-vít luôn. 2 Sa-lô-môn sai sứ nói với Hi-ram rằng: 3 Vua biết rằng Đa-vít, thân-phụ tôi, không cất được một cái đền cho danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời người, vì cớ chinh-chiến thù-nghịch vây tứ phía người, cho đến ngày Đức Giê-hô-va đã khiến chúng nó phục dưới chơn người. 4 Nhưng bây giờ, Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi đã ban cho tôi bằng-yên tứ phía, chẳng còn cừu-địch, chẳng còn tai-họa. 5 Vậy, tôi tính cất một cái đền cho danh Giê-hô-va Đức Chúa Trời tôi, theo như Đức Giê-hô-va đã phán cùng Đa-vít, cha tôi, mà rằng: Con trai ngươi, mà ta sẽ khiến ngồi trên ngai ngươi kế-vị ngươi, sẽ cất một cái đền cho danh ta. 6 Vậy, bây giờ, xin vua hãy truyền cho đầy-tớ của vua đốn cho tôi cây bá-hương trên núi Li-ban; tôi cũng sẽ truyền cho các đầy-tớ tôi giúp-đỡ các đầy-tớ vua, và tôi sẽ phát cho vua công-giá của họ, tùy theo vua sẽ định; vì vua biết rằng chẳng ai trong chúng ta thạo đốn gỗ như dân Si-đôn.

7 Khi Hi-ram nghe lời của Sa-lô-môn, thì mừng lắm, mà rằng: Ngày nay đáng khen-ngợi thay Đức Giê-hô-va, vì đã ban cho Đa-vít một con trai khôn-ngoan, để trị-vì dân-sự lớn nầy! 8 Hi-ram bèn sai sứ đáp lời cho Sa-lô-môn rằng: Tôi đã nghe được lời vua sai nói với tôi; mọi đều vua


  1. Một Cô-rơ ước-chừng hai « hectolitres »
— 401 —