Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/394

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
18 : 13
18 : 32
II SA-MU-ÊN

sai và Y-tai, rằng: Khá giữ lấy, chớ đụng đến chàng Áp-sa-lôm trai-trẻ. 13 Vả lại, nếu tôi lấy lòng bất-trung mà giết người, thì chẳng có thể nào giấu được vua; chắc chính ông làm người cáo tôi. 14 Giô-áp đáp: Ta chẳng thèm nán ở đây mà nghe ngươi. Người bèn lấy ba cây giáo đâm vào trái tim của Áp-sa-lôm, đương còn sống ở giữa cây thông. 15 Đoạn mười kẻ trai-trẻ vác binh-khí của Giô-áp, vây-quanh Áp-sa-lôm, đánh và giết người đi.

16 Kế đó Giô-áp thổi kèn, dân-sự thôi đuổi theo quân Y-sơ-ra-ên, bởi vì Giô-áp cản chúng. 17 Người ta lấy thây Áp-sa-lôm, ném vào trong một cái hố lớn ở giữa rừng, rồi chất đá lên trên người thành một đống lớn. Hết thảy mọi người Y-sơ-ra-ên đều chạy trốn về trại mình.

18 Áp-sa-lôm lúc còn sống có sai dựng một cái bia ở trong trũng vua; vì người nói rằng: Ta không có con trai đặng lưu danh ta. Rồi người lấy danh mình đặt cho cái bia đó; đến ngày nay người ta hãy còn gọi là bia Áp-sa-lôm.

19 A-hi-mát, con trai của Xa-đốc, nói cùng Giô-áp rằng: Xin cho phép tôi chạy đem cho vua tin lành nầy rằng Đức Giê-hô-va đã xử công-bình và giải-cứu người khỏi kẻ thù-nghịch mình. 20 Giô-áp đáp: Ngày nay ngươi sẽ chẳng làm kẻ đem tin lành, một ngày khác ngươi sẽ làm; ngày nay cái tin chẳng được lành, vì vương-tử đã chết. 21 Giô-áp bèn nói cùng Cu-si rằng: Hãy đi thuật cho vua đều ngươi đã thấy. Cu-si lạy Giô-áp, rồi chạy đi. 22 A-hi-mát, con trai của Xa-đốc, lại nói cùng Giô-áp rằng: Mặc dầu xảy đến đều chi, hãy để cho tôi chạy theo sau Cu-si. Giô-áp tiếp: Hỡi con, cớ sao con muốn chạy đi? Việc báo tin nầy sẽ chẳng thưởng gì cho con. 23 Người thưa: Mặc dầu, tôi muốn chạy đi. Giô-áp nói cùng người rằng: Hãy chạy đi. Vậy, A-hi-mát chạy qua đồng bằng và bươn tới trước Cu-si.

24 Đa-vít ngồi ở giữa hai cái cửa thành. Còn quân canh trèo lên đỉnh lầu cửa thành, ở trên vách-tường, ngước mắt lên, nhìn thấy có một người chạy ên. 25 Quân canh la lên, và tâu cho vua biết. Vua nói: Nếu hắn một mình, chắc đem tin lành. Người chạy mãi và đi đến gần. 26 Đoạn quân canh thấy một người khác cũng chạy, bèn la với người giữ cửa mà rằng: Kìa lại có một người chạy ên. Vua nói: Hắn cũng đem tin lành. 27 Quân canh tiếp: Thấy người chạy đầu, giống dạng A-hi-mát, con trai của Xa-đốc. Vua nói: Ấy là một người tử-tế, người chắc đem tin lành. 28 A-hi-mát bèn kêu lên và tâu cùng vua rằng: Mọi sự may-mắn! Rồi người sấp mình xuống trước mặt vua, và tâu rằng: Ngợi-khen Giê-hô-va Đức Chúa Trời của vua, vì Ngài đã giải-cứu vua khỏi những kẻ đã phản-nghịch cùng vua-chúa tôi! 29 Nhưng vua hỏi rằng: Chàng Áp-sa-lôm trai-trẻ được bình-an vô-hại chăng? A-hi-mát thưa rằng: Khi Giô-áp sai kẻ tôi-tớ vua và chính tôi đi, thì tôi thấy có sự ồn-ào dữ-dội dấy lên; nhưng tôi chẳng biết là chi. 30 Vua phán cùng người rằng: Hãy lui ra và đứng tại đó. Người bèn lui ra và chờ.

31 Cu-si bèn đến, và tâu rằng: Nầy là một tin lành cho vua-chúa tôi. Ngày nay Đức Giê-hô-va đã xử công-bình cho vua và giải-cứu vua khỏi các kẻ dấy lên phản-nghịch cùng vua. 32 Vua nói cùng Cu-si rằng: Chàng Áp-sa-lôm trai-trẻ được bình-an vô-hại chăng? Cu-si đáp: Nguyện các kẻ thù-nghịch vua-chúa tôi, và hết thảy những người nào phản-nghịch đặng hại vua, bị đồng số-phận với người trai-trẻ ấy!

— 382 —