là Đức Chúa Trời, và các lời của Ngài là chơn-thật; Chúa đã hứa cùng kẻ tôi-tớ Chúa làm cho nó những ơn-phước nầy. 29 Vậy, xin Chúa ban phước cho nhà kẻ tôi-tớ Chúa, để nó còn tại trước mặt Chúa đến đời đời; vì, hỡi Chúa Giê-hô-va! ấy là Chúa đã phán; nguyện nhà kẻ tôi-tớ Chúa được hưởng phước của Chúa đến mãi mãi.
Đa-vít bắt-phục dân Phi-li-tin, dân Mô-áp, dân Sy-ri, và dân Ê-đôm
81 Sau đều đó, Đa-vít đánh bại dân Phi-li-tin, bắt-phục chúng nó, và cất quyền kinh-đô khỏi chúng nó.
2 Người cũng đánh dân Mô-áp, bắt chúng nằm dài trên đất mà lấy dây đo: đo hai dây để giết, rồi đo một dây để sống. Như vậy, dân Mô-áp phải phục Đa-vít và đóng thuế cho người. 3 Đa-vít cũng đánh Ha-đa-đê-xe, con trai của Rê-hốp, vua Xô-ba, đương khi người đi đặng lấy lại quyền quản-hạt trên sông Ơ-phơ-rát. 4 Đa-vít bắt của người một ngàn bảy trăm lính-kị và hai mươi ngàn lính-bộ, cắt nhượng ngựa của các xe, chỉ để dành cho chúng nó một trăm cỗ xe mà thôi.
5 Dân Sy-ri ở Đa-mách đến tiếp-trợ Ha-đa-đê-xe, vua Xô-ba; Đa-vít bèn giết chúng nó hai mươi hai ngàn người. 6 Kế đó, người lập đồn trong Đa-mách xứ Sy-ri; dân Sy-ri phục-dịch Đa-vít, và nộp thuế. Hễ nơi nào Đa-vít đi đến, thì Đức Giê-hô-va cho người được thắng. 7 Đa-vít lấy những thuẫn bằng vàng của các đầy-tớ Ha-đa-đê-xe mang, mà gởi đến Giê-ru-sa-lem. 8 Ở Bê-tách và Bê-rô-tôi, hai thành của Ha-đa-đê-xe, vua cũng đoạt lấy đồng rất nhiều.
9 Thôi, vua Ha-mát, hay rằng vua Đa-vít đánh bại cả đạo-binh của Ha-đa-đê-xe, 10 bèn sai Giô-ram, con trai mình, đến vua Đa-vít đặng chào mừng, và tặng-khen người đã đánh bại Ha-đa-đê-xe. Vì Ha-đa-đê-xe hằng đánh giặc cùng Thôi. Giô-ram đem dâng những chậu bằng bạc, bằng vàng, và bằng đồng. 11 Vua Đa-vít cũng biệt các món nầy riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va, y như người đã biệt riêng ra thánh bạc và vàng của các dân-tộc mà người đã bắt-phục: 12 tức là dân Sy-ri, dân Mô-áp, dân Am-môn, dân Phi-li-tin, và dân A-ma-léc. Người cũng làm như vậy về của-giặc, lấy nơi Ha-đa-đê-xe, con trai của Rê-hốp, vua xứ Xô-ba.
13 Sau khi thắng dân Sy-ri trở về, Đa-vít lại nổi danh-tiếng, vì đánh giết một vạn tám ngàn dân Ê-đôm trong trũng muối. 14 Người lập đồn trong khắp xứ Ê-đôm, và cả xứ Ê-đôm phải phục Đa-vít. Như vậy, Đức Giê-hô-va khiến cho Đa-vít được thắng khắp nơi nào người đi đến.
15 Đa-vít làm vua trên cả Y-sơ-ra-ên, cai-trị cả dân-sự mình cách ngay-thẳng và công-bình.
16 Giô-áp, con trai Xê-ru-gia, làm quan tổng-binh; Giô-sa-phát, con trai A-hi-lút, làm quan thái-sử; 17 Xa-đốc, con trai A-hi-túp, và A-hi-mê-léc, con trai A-bia-tha, làm thầy tế-lễ; và Sê-ra-gia làm ký-lục; 18 Bê-na-gia, con trai Giê-hô-gia-đa, làm quan-trưởng dân Kê-rê-thít và dân Phê-lê-thít; còn các con trai Đa-vít làm tể-tướng vua.
Đa-vít trả cho Mê-phi-bô-sết các tài-sản của cha người
91 Bấy giờ, Đa-vít nói rằng: Có người nào của nhà Sau-lơ còn sống chăng? Ta muốn vì cớ Giô-na-than mà làm ơn cho người. 2 Vả, có một tôi-tớ của nhà Sau-lơ, tên là