Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/339

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
7 : 11
8 : 15
I SA-MU-ÊN

Phi-li-tin, làm cho thua vỡ chạy, và chúng nó bị đánh bại trước mặt Y-sơ-ra-ên. 11 Dân Y-sơ-ra-ên từ Mích-ba ra, đuổi theo dân Phi-li-tin, và đánh chúng nó cho đến dưới Bết-cạt.

12 Bấy giờ, Sa-mu-ên lấy một hòn đá, dựng lên giữa khoảng Mích-ba và Sen, đặt tên là Ê-bên-Ê-xe. Vì người nói rằng: Đức Giê-hô-va đã cứu-giúp chúng tôi đến bây giờ. 13 Dân Phi-li-tin bị bắt phục; chẳng còn xâm lấn địa-phận của Y-sơ-ra-ên nữa. Trọn đời Sa-mu-ên, tay của Đức Giê-hô-va nhận trên dân Phi-li-tin. 14 Các thành mà dân Phi-li-tin đã chiếm lấy của Y-sơ-ra-ên, từ Éc-rôn đến Gát, đều được trả lại cho Y-sơ-ra-ên; và Y-sơ-ra-ên giải-thoát địa-hạt các thành ấy khỏi tay dân Phi-li-tin. Bèn có sự hòa-bình giữa Y-sơ-ra-ên và dân A-mô-rít.

15 Sa-mu-ên làm quan xét cho Y-sơ-ra-ên trọn đời mình. 16 Mỗi năm người tuần-hành khắp Bê-tên, Ghinh-ganh, và Mích-ba, mà đoán-xét dân-sự trong các thành ấy. 17 Đoạn, người trở về Ra-ma, là nơi có nhà người. Ở Ra-ma người cũng đoán-xét Y-sơ-ra-ên, và lập một bàn-thờ cho Đức Giê-hô-va tại đó.

II. — Sau-lơ
(Từ đoạn 8 đến đoạn 21)

Dân Y-sơ-ra-ên cầu-xin một vua

81 Khi Sa-mu-ên đã già, thì lập các con trai mình làm quan xét cho Y-sơ-ra-ên. 2 Con đầu lòng, tên là Giô-ên, con thứ là A-bi-gia; hai người đoán-xét tại Bê-e-Sê-ba. 3 Nhưng hai con trai người chẳng noi theo gương người, xiêu lòng tham của, nhậm lấy hối-lộ, và trái-lệch sự công-bình.

4 Hết thảy những trưởng-lão đều hiệp lại, đến tìm Sa-mu-ên tại Ra-ma, 5 và nói rằng: Kìa, ông đã già-yếu, còn các con trai ông lại chẳng noi theo gương của ông. Bây giờ, xin hãy lập trên chúng tôi một vua đặng đoán-xét chúng tôi, y như các dân-tộc khác đã có rồi. 6 Các lời chúng nói rằng: Hãy ban cho chúng tôi một vua đặng đoán-xét chúng tôi, chẳng đẹp ý Sa-mu-ên; Sa-mu-ên bèn cầu-khẩn Đức Giê-hô-va.

7 Đức Giê-hô-va phán cùng Sa-mu-ên rằng: Hãy nghe theo mọi lời dân-sự nói cùng ngươi; ấy chẳng phải chúng nó từ-chối ngươi đâu, bèn là từ-chối ta đó, hầu cho ta chẳng cai-trị chúng nó nữa. 8 Chúng nó đối ở cùng ngươi y như chúng nó đã thường làm từ khi ta đem chúng nó ra khỏi xứ Ê-díp-tô cho đến ngày nay: chúng nó đã lìa-bỏ ta đặng hầu việc các thần khác. 9 Vậy bây giờ, hãy nghe theo lời chúng nó, song chớ quên báo-cáo cho chúng nó cách nghiêm-trang và tỏ ra cho biết vua cai-trị chúng nó đó sẽ đãi chúng nó ra làm sao.

10 Sa-mu-ên thuật lại mọi lời của Đức Giê-hô-va cho dân-sự đã cầu-xin Ngài một vua, 11 mà rằng: Nầy là cách của vua sẽ cai-trị các ngươi. Người sẽ bắt con trai các ngươi đặng đánh xe mình, hoặc đặt vào quân-kị, để chạy trước xe của người. 12 Người sẽ lập chúng nó làm trưởng ngàn người và trưởng năm mươi người, hoặc bắt chúng nó cày ruộng người, gặt mùa-màng người, chế-tạo binh-khí người, và đồ-đạc của xe-cộ người. 13 Người sẽ bắt con gái các ngươi làm thợ chế dầu thơm, làm đầu bếp, và thợ bánh-mì. 14 Người sẽ thâu vật tốt nhứt của ruộng, vườn nho, và cây ô-li-ve của các ngươi, đặng phát cho tôi-tớ người. 15 Người sẽ đánh thuế một phần mười về ngũ-cốc và vườn nho các ngươi, mà phân-phát cho những quan-hoạn và tôi-tớ

— 327 —