Nguyện con đòi ông được ơn trước mắt ông! Đoạn, người nữ lui ra, ăn, và nét mặt nàng chẳng còn ra ưu-sầu nữa.
19 Qua ngày sau, vợ chồng dậy sớm, thờ-lạy trước mặt Đức Giê-hô-va, đoạn trở về nhà mình tại Ra-ma. Ên-ca-na ăn-ở cùng An-ne, là vợ mình; Đức Giê-hô-va bèn nhớ đến nàng. 20 Đương trong năm, An-ne thọ-thai và sanh một con trai, đặt tên là Sa-mu-ên[1], mà nói rằng: Tôi đã cầu-xin nó nơi Đức Giê-hô-va.
21 Ên-ca-na, chồng nàng, và cả nhà người đi lên đặng dâng cho Đức Giê-hô-va của-lễ hằng năm và làm xong sự hứa-nguyện mình. 22 Nhưng An-ne không đi lên, vì nói cùng chồng rằng: Khi đứa trẻ dứt sữa, tôi sẽ dẫn nó lên, để nó ra mắt Đức Giê-hô-va, và ở đó luôn luôn. 23 Ên-ca-na, chồng nàng, đáp rằng: Hãy làm theo ý nàng cho là phải, ở lại đây cho đến chừng nàng dứt sữa nó. Chỉn nguyện Đức Giê-hô-va làm ứng-nghiệm lời hứa của Ngài! Vậy, nàng ở lại nhà, cho con bú đến lúc dứt sữa. 24 Vừa khi dứt sữa, nàng bèn dẫn nó theo mình đến đền của Đức Giê-hô-va tại Si-lô, cùng đem theo ba con bò đực, một ê-pha bột mì, và một bầu rượu. Đứa trẻ hãy còn nhỏ lắm. 25 Họ giết con bò đực, rồi dẫn đứa trẻ đến Hê-li. 26 Nàng bèn nói cùng người rằng: Xin lỗi, chúa! xưa có người đờn-bà đứng tại đây, gần bên ông, đặng cầu-khẩn Đức Giê-hô-va; tôi chỉ sanh-mạng ông mà thề rằng tôi là người đó. 27 Ấy vì đứa trẻ nầy mà tôi cầu-nguyện. Đức Giê-hô-va đã nhậm lời tôi đã cầu-xin cùng Ngài. 28 Vì vậy, tôi cũng dâng nó cho Đức Giê-hô-va; tôi cho Đức Giê-hô-va mượn nó trọn đời nó. Đoạn mẹ con đều thờ-lạy tại đó trước mặt Đức Giê-hô-va.
Bài ca của An-ne
21 Bấy giờ An-ne cầu-nguyện mà rằng:
Đức Giê-hô-va khiến lòng tôi khấp-khởi vui-mừng,
Và đỡ cho mặt tôi ngước lên.
Miệng tôi thách-đố kẻ thù-nghịch tôi;
Vì sự chửng-cứu Ngài làm cho tôi đầy khoái-lạc.
2 Chẳng ai thánh như Đức Giê hô-va;
Chẳng có Chúa nào khác hơn Ngài!
Không có hòn đá nào như Đức Chúa Trời của chúng ta.
3 Thôi, chớ nói những lời kiêu-ngạo,
Chớ để những lời xấc-xược ra từ miệng các ngươi nữa;
Vì Giê-hô-va là Đức Chúa Trời thông-biết mọi đều,
Ngài cân-nhắc mọi việc làm của người.
4 Cây cung của kẻ dõng-sĩ đã gãy,
Còn người yếu-mòn thắt lưng bằng sức-lực.
5 Kẻ vốn no-nê phải làm mướn đặng kiếm ăn,
Và người xưa đói đã được no-nê.
Người đờn-bà vốn son-sẻ, sanh-sản bảy lần,
Còn người có nhiều con, ra yếu-mỏn.
6 Đức Giê-hô-va khiến cho chết, cho sống;
Ngài đem người xuống mồ-mả,
Rồi khiến lại lên khỏi đó.
7 Đức Giê-hô-va làm cho nghèo-nàn, và làm cho giàu-có;
Ngài hạ người xuống, lại nhắc người lên,
Đem kẻ khốn-cùng ra khỏi bụi-đất,
Và rút người nghèo-khổ ra ngoài đống phân,
Đặng để họ ngồi bên các quan-trưởng,
Cùng ban cho một ngôi vinh-hiển làm cơ-nghiệp;
- ▲ Sa-mu-ên, nghĩa là Đức Chúa Trời nhậm.