Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/308

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
9 : 8
9 : 30
CÁC QUAN XÉT

cất tiếng la rằng: Hỡi người Si-chem, hãy nghe ta, và nguyện Đức Chúa Trời nghe các ngươi! 8 Các cây-cối đều đi đặng xức dầu cho một vua cai-trị chúng nó. Chúng nó nói cùng cây ô-li-ve rằng: Hãy cai-trị chúng tôi. 9 Cây ô-li-ve đáp: Ta há sẽ bỏ dầu ta mà Đức Chúa Trời và loài người đều tôn-vinh, đặng đi xao-động trên các cây-cối ư? 10 Các cây-cối lại nói cùng cây vả rằng: Hãy đến cai-trị chúng tôi. 11 Nhưng cây vả đáp rằng: Ta há sẽ bỏ sự ngọt-ngon và trái tươi-tốt ta đặng đi xao-động trên các cây-cối ư? 12 Đoạn, các cây-cối nói cùng cây nho rằng: Hãy đến cai-trị chúng tôi. 13 Nhưng cây nho đáp: Ta há sẽ bỏ rượu ngon ta, là thứ làm cho vui Đức Chúa Trời và người ta, đặng đi xao-động trên các cây-cối ư? 14 Bấy giờ, hết thảy cây-cối nói cùng gai-gốc rằng: Hãy đến cai-trị chúng tôi. 15 Gai-gốc đáp cùng các cây-cối rằng: Nếu bởi lòng chơn-thật mà các ngươi muốn xức dầu ta làm vua các ngươi, thì hãy đến núp dưới bóng ta; bằng không, nguyện lửa ra từ gai và thiêu-nuốt cây bá-hương Li-ban đi!— 16 Bây giờ, có phải các ngươi cư-xử chơn-thật và công-bình mà tôn A-bi-mê-léc làm vua chăng? Các ngươi có hậu-đãi Giê-ru-ba-anh và nhà người chăng? Có báo-đáp đều người đã làm cho các ngươi chăng? 17 Vì cha ta có tranh-chiến cho các ngươi, liều mình mà giải-cứu các ngươi khỏi tay dân Ma-đi-an. 18 Nhưng ngày nay các ngươi lại dấy lên cùng nhà cha ta, đã giết trên một hòn đá các con trai người, số là bảy mươi người, và lấy A-bi-mê-léc, con trai của con đòi người, mà tôn lên làm vua của dân Si-chem, vì hắn là anh em các ngươi. 19 Vậy, ví bằng ngày nay các ngươi có lấy sự chơn-thật và chánh-trực mà đãi Giê-ru-ba-anh và nhà người, thì A-bi-mê-léc khá vui-mừng nơi các ngươi, và các ngươi hãy vui-mừng nơi hắn! 20 Bằng chẳng, nguyện lửa ra từ A-bi-mê-léc thiêu-nuốt những người Si-chem cùng họ Mi-lô; và nguyện lửa ra từ những người Si-chem cùng họ Mi-lô mà thiêu-nuốt A-bi-mê-léc!

21 Đoạn, Giô-tham trốn, đi ẩn-náu tại Bê-re, và ở đó, vì sợ A-bi-mê-léc, anh mình.

22 A-bi-mê-léc cai-trị Y-sơ-ra-ên trong ba năm. 23 Đoạn, Đức Chúa Trời sai đến một ác-thần sanh sự bất-bình giữa A-bi-mê-léc và người Si-chem; người Si-chem bèn phản-nghịch A-bi-mê-léc, 24 để báo thù tội sát-nhơn đã phạm cùng bảy mươi con trai Giê-ru-ba-anh, và khiến huyết họ đổ lại trên A-bi-mê-léc, là anh đã giết họ, cùng đổ trên người Si-chem đã giúp hắn giết anh em mình. 25 Người Si-chem sai mấy kẻ đi rình-rập người trên chót núi; chúng nó cướp-giựt những kẻ đi qua đường gần bên chúng nó. A-bi-mê-léc hay được đều đó.

26 Bấy giờ, Ga-anh, con trai Ê-bết, cùng anh em mình đến vào trong Si-chem; người Si-chem đều để lòng tin-cậy nơi người. 27 Rồi chúng ra ngoài đồng, hái những vườn nho của mình, đạp trái nho, và dự tiệc-yến. Đoạn, họ vào trong đền-thờ của thần chúng, ăn và uống, rồi rủa-sả A-bi-mê-léc. 28 Ga-anh, con trai Ê-bết, bèn nói rằng: A-bi-mê-léc là ai, Si-chem là chi mà chúng ta phục-sự A-bi-mê-léc? Hắn há chẳng phải con trai Giê-ru-ba-anh sao? Còn Xê-bun, há chẳng phải là kẻ phụ-tá hắn ư? Các ngươi khá phục-sự những người Hê-mô, là cha của Si-chem; còn chúng ta sao lại phục-sự hắn? 29 Ồ! nếu ta có dân-sự nầy dưới tay ta, ta sẽ đuổi A-bi-mê-léc đi! Đoạn, người nói cùng A-bi-mê-léc rằng: Hãy gia-tăng quân lính ngươi mà ra trận!

30 Xê-bun, quan cai thành, nghe được các lời của Ga-anh, con trai

— 296 —