Trang:Kinh Thanh Cuu Uoc Va Tan Uoc 1925.pdf/302

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
5 : 26
6 : 13
CÁC QUAN XÉT

Nàng lấy chén kẻ sang-trọng mà thếch mỡ sữa cho.
26 Một tay nàng nắm lấy cây nọc,
Còn tay hữu cầm cái búa của người thợ;
Nàng đánh Si-sê-ra, bửa đầu hắn ra,
Đập bể đầu và đâm lủng màng-tang.
27 Hắn xỉu, té, nằm tại chơn nàng.
Hắn xỉu, té tại chơn nàng;
Và tại chỗ hắn xỉu, hắn té chết cứng.
28 Mẹ của Si-sê-ra ở cửa sổ xem thấy,
Bèn kêu qua song mặt vỏng mà rằng:
« Vì sao xe con đến chậm-trễ?
Tại sao các xe con đi chậm dường ấy! »
29 Những kẻ khôn-ngoan trong bọn hầu người trả lời,
Mà mẹ hắn cũng nói thầm, rằng:
30 « Chúng há chẳng tìm được của-cướp sao? Họ há chẳng phải chia-phân của đó ư?
Một vài con gái cho mỗi người chiến-sĩ,
Một của-cướp bằng vải nhuộm về phần Si-sê-ra;
Một của-cướp bằng vải nhuộm thêu!
Một cái áo vải nhuộm, hai cái áo vải thêu,
Cho cổ của người thắng trận! »
31 Ôi, Đức Giê-hô-va! nguyện hết thảy kẻ cừu-địch Ngài đều hư-mất như vậy!
Nguyện những kẻ yêu-mến Ngài được giống như mặt trời,
Khi mọc lên rực-rỡ!
Đoạn, xứ được hòa-bình trong bốn mươi năm.

Y-sơ-ra-ên bị dân Ma-đi-an hà-hiếp. — Ghê-đê-ôn phụng mạng Đức Chúa Trời giải-cứu dân Ngài

61 Dân Y-sơ-ra-ên làm đều ác trước mặt Đức Giê-hô-va, nên Đức Giê-hô-va phó chúng vào tay dân Ma-đi-an trong bảy năm. 2 Tay của người Ma-đi-an thắng hơn Y-sơ-ra-ên. Vì sợ người Ma-đi-an, nên dân Y-sơ-ra-ên làm cho mình những nơi ẩn-náu trong núi, trong các hầm và đồn. 3 Khi Y-sơ-ra-ên đã gieo giống, dân Ma-đi-an với dân A-mê-léc, và người phương Đông đi lên đánh Y-sơ-ra-ên, 4 đóng trại đối ngang người, phá hại mùa-màng của xứ cho đến Ga-xa, và không để lại trong Y-sơ-ra-ên lương-thực gì, hoặc chiên, bò hay là lừa. 5 Vì chúng nó đi lên đem theo bầy súc-vật và trại mình, loán đến khác nào một đám cào-cào. Người và lạc-đà vô-số đến trong xứ đặng phá-hại. 6 Vậy, vì cớ dân Ma-đi-an, Y-sơ-ra-ên bị nghèo-khổ bẩn-chật, nên họ kêu-cầu cùng Đức Giê-hô-va.

7 Bấy giờ, vì dân Y-sơ-ra-ên đã kêu-cầu Đức Giê-hô-va về việc dân Ma-đi-an, 8 nên Đức Giê-hô-va sai một đấng tiên-tri đến cùng dân Y-sơ-ra-ên. Người nói cùng chúng rằng: Giê-hô-va Đức Chúa Trời Y-sơ-ra-ên phán như vầy: Ta đã đem các ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô, rút các ngươi khỏi nhà nô-lệ, 9 giải-cứu các ngươi khỏi tay người Ê-díp-tô, và khỏi tay hết thảy kẻ hà-hiếp các ngươi, và đuổi chúng nó khỏi trước mặt các ngươi; ta đã ban cho các ngươi xứ của chúng nó, 10 và có phán rằng: Ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi, chớ sợ các thần của dân A-mô-rít tại trong xứ mà các ngươi ở. Nhưng các ngươi nào có nghe tiếng ta!

11 Đoạn, thiên-sứ của Đức Giê-hô-va đến ngồi dưới cây thông Óp-ra thuộc về Giô-ách, người A-bi-ê-xê-rít. Ghê-đê-ôn, con trai người, đương đập lúa mạch trong bàn ép, đặng giấu khỏi dân Ma-đi-an. 12 Thiên-sứ của Đức Giê-hô-va hiện đến cùng người mà rằng: Hỡi người dõng-sĩ! Đức Giê-hô-va ở cùng ngươi. 13 Ghê-đê-ôn thưa rằng: Ôi! Chúa, nếu Đức Giê-hô-va ở cùng chúng tôi, sao

— 290 —