Giu-đa. 3 Ta đã làm cho người đầy-dẫy Thần của Đức Chúa Trời, sự khôn-ngoan, sự thông-sáng, và sự hiểu-biết để làm mọi thứ nghề thợ, 4 đặng bày ra và chế-tạo đồ vàng, bạc và đồng, 5 đặng khắc và khảm ngọc, đẽo gỗ và làm được mọi thứ nghề thợ. 6 Đây, ta lại cho một người phụ-việc, tên là Ô-hô-li-áp, con trai của A-hi-sa-mạc, trong chi-phái Đan. Ta cũng đã ban sự thông-minh cho mọi người tài-năng, hầu cho họ làm các việc ta đã phán dặn ngươi, 7 là hội-mạc, hòm bảng-chứng, nắp thi-ân ở trên hòm, cùng đồ-dùng trong hội-mạc; 8 bàn-thờ cùng đồ phụ-tùng, chơn-đèn bằng vàng ròng và đồ phụ-tùng, bàn-thờ xông-hương, 9 bàn-thờ dâng của-lễ thiêu cùng đồ phụ-tùng, cái thùng và chơn thùng; 10 áo lễ, áo thánh cho A-rôn thầy tế-lễ cả, và bộ aó cho các con trai người, đặng làm chức tế-lễ; 11 dầu-xức, và hương-thơm của nơi thánh. Các người đó phải làm hết thảy theo lời ta đã phán dặn ngươi.
Luật ngày sa-bát
12 Đức Giê-hô-va lại phán cùng Môi-se rằng: 13 Phần ngươi, hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Nhứt là các ngươi hãy giữ ngày sa-bát ta, vì là một dấu giữa ta và các ngươi, trải qua mọi đời, để thiên-hạ biết rằng ta, là Đức Giê-hô-va, làm cho các ngươi nên thánh. 14 Vậy, hãy giữ ngày sa-bát, vì là một ngày thánh cho các ngươi. Kẻ nào phạm đến ngày đó, phải bị xử-tử; kẻ nào làm một việc chi trong ngày đó, cũng sẽ bị truất khỏi vòng dân-sự. 15 Người ta sẽ làm công-việc trong sáu ngày, nhưng qua ngày thứ bảy là ngày sa-bát, tức là ngày nghỉ, biệt riêng ra thánh cho Đức Giê-hô-va. Trong ngày sa-bát hễ ai làm một việc chi sẽ bị xử-tử. 16 Ấy vậy, dân Y-sơ-ra-ên sẽ giữ ngày sa-bát trải các đời của họ, như một giao-ước đời đời. 17 Ấy là một dấu đời đời cho ta cùng dân Y-sơ-ra-ên, vì Đức Giê-hô-va đã dựng nên trời và đất trong sáu ngày, qua ngày thứ bảy Ngài nghỉ và lấy sức lại.
18 Khi Đức Giê-hô-va đã phán xong cùng Môi-se tại núi Si-na-i, bèn cho người hai bảng chứng bằng đá, bởi ngón tay Đức Chúa Trời viết ra.
Bò con vàng
321 Dân-sự thấy Môi-se ở trên núi chậm xuống, bèn nhóm lại chung-quanh A-rôn mà nói rằng: Nào! hãy làm các thần để đi trước chúng tôi đi, vì về phần Môi-se nầy, là người đã dẫn chúng tôi ra khỏi xứ Ê-díp-tô, chúng tôi chẳng biết đều chi đã xảy đến cho người rồi. 2 A-rôn đáp rằng: Hãy lột những vòng vàng đeo nơi tai vợ, con trai và con gái các ngươi đi, rồi đem lại cho ta. 3 Hết thảy đều lột vòng vàng nơi tai mình mà đem lại cho A-rôn; 4 người nhận lấy nơi tay họ, và dùng đục làm thành một bò con đúc. Dân-chúng nói rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên! nầy là các thần của ngươi đã đem ngươi ra khỏi xứ Ê-díp-tô. 5 A-rôn thấy vậy, bèn lập một bàn-thờ trước mặt tượng bò đó; đoạn, người la lên rằng: Sáng mai sẽ có lễ tôn-trọng Đức Giê-hô-va! 6 Sáng mai dân-chúng bèn thức dậy sớm, dâng các của-lễ thiêu và lễ thù-ân; ngồi mà ăn uống, đoạn đứng dậy mà vui-chơi.
7 Đức Giê-hô-va bèn phán cùng Môi-se rằng: Hãy xuống đi, vì dân mà ngươi đưa ra khỏi xứ Ê-díp-tô đã bại-hoại rồi, 8 vội bỏ đạo ta truyền-dạy, đúc một con bò tơ, mọp trước tượng bò đó và dâng của-lễ cho nó mà nói rằng: Hỡi Y-sơ-ra-ên! đây là các thần đã dẫn ngươi lên khỏi xứ Ê-díp-tô! 9 Đức Giê-hô-va cũng phán cùng Môi-se rằng: Ta đã xem