Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/93

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 91 —

Người đàn-bà chính là cung-nhân họ Nguyễn, nghe nói có vẻ lo sợ, vội-vàng gạt đi mà rằng:

— Câu chuyện chiêm bao, không có gì là bằng-cứ. Bác đừng nói nhảm. Đó là việc chết người, không phải chuyện chơi.

Hôm sau, mẹ con cung-nhân từ-giã trốn đi nơi khác. Nhưng chẳng bao lâu, có kẻ dò-la bắt được, đưa về an-trí ở trấn Sơn-tây, rồi sau lại bị giải về kinh-đô và giam trong ngục Đề-lĩnh.

Đến khi quân-sỹ lập Tông làm Chúa, Kỳ đã 17 tuổi. Chư-quân thừa dịp đem kiệu đến tận nhà giam đón Kỳ, rồi đưa về đền.

Thấy Kỳ mặt rồng mắt phượng, tiếng nói như chuông, các quân đều khen là thiên-tử thật.

Mẹ Tông xưa nay vẫn có tình thân với Thái-tử Cẩn. Thấy Kỳ về, sợ Cẩn mất ngôi, mụ liền bảo ngầm người nhà mời Kỳ vào chơi Huỳnh-cung. Rồi mụ sai người đem võng bắt Kỳ khiêng ra, định đem dìm xuống sông Cái.