Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/92

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 90 —

mở màn đứng ở đầu giường, trừng mắt nhìn mình. Sâm vội hỏi ai? Người ấy đáp:

— Ta là Duy-Vỹ.

Sâm càng kinh, biết là Vỹ thiêng, lại càng cho nã các con Vỹ rất gấp.

Ngay hôm Vỹ bị Quận Thiều đến bắt, cung-nhân họ Nguyễn đem ba anh em Duy-Kỳ chạy về phía tây, rồi vào ngủ nhờ nhà một người dân ở làng Dịch-vọng, huyện Từ-liêm.

Thì ra đêm trước, người ấy mơ thấy có ai bảo rằng: « Mày phải quét rửa sân cửa cho sạch, thiên-tử và thái-hậu sắp sửa tới nơi ». Tỉnh dậy người ấy tự nghĩ: « Mình là nhà dân, đâu được các vị chí-tôn ngự tới? Hôm đó, người ấy chắp tay đứng ở ngoài cổng, từ sáng đến quá trưa, chẳng có người nào qua lại. Gần tối, thấy người đàn bà bồng con xăm xăm tiến đến trước cổng và xin ngủ nhờ. Người ấy mời vào ngồi chiếc phản cao nhất trong nhà. Sau khi đã kể qua chuyện chiêm bao đêm trước, người ấy nói tiếp:

— Các cậu bé này hẳn là con nhà đại-quí nếu không phải họ hàng nhà Chúa, ắt là chi-phái nhà vua.