Trang:Hoang Le nhat thong chi.pdf/83

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 81 —

« Chúng ta đã phò ông ấy làm Chúa; cũng nên đừng quấy nhiễu quá, để cho ông ấy biết làm Chúa là vui. Chờ xem sau này dần dần thuận cảnh, ông ấy cư xử ra sao. Nếu mà càn-dỡ thái-quá, bấy giờ mình sẽ liệu cách mà trị. Quyền mình nguyên vẫn là lính kia mà! ».

Từ đó, họ cũng bớt bậy.

Tông được hơi yên; liền đem những người thân-cựu vào chỗ trọng-yếu; Tả-tư-giảng Nguyễn Khản được làm Tham-tụng, Nguyên-cữu Dương-Khuông được quyền phủ-sự.

Khản là người làng Nghi-xuân, huyện Tiên-điền, con Xuân Quận-công Nguyễn-Nghiễm.

Từ thủa đẻ ra, Khản đã vào bậc phong-lưu công-tử, thi đỗ rất sớm. Theo Sâm từ khi còn ở tiềm-để, và rất được Sâm yêu-trọng. Khi Sâm làm Chúa lại càng tin dùng. Sâm cho phép Khản ngày đêm ra vào trong cung, y như các viên quan thị, không bị ngăn-cản gì hết.

Tính Khản hào-hoa, rất thích văn thơ đàn hát, có tiếng là bậc phong-lưu văn-thần. Trong đình Kim-âu, chỗ ở của Khản, có núi, có hồ, có cây, có đá, cảnh-trí rất thú. Có lần