Trang:Dong Duong xua va nay.pdf/66

Trang này đã được phê chuẩn.
Une usine à caoutchouc en Cochinchine.
Một nhà máy cao-su ở Nam-kỳ.

Về việc đề-phòng bệnh-tật cho công-chúng, Chính-phủ cũng chú-ý lắm. Chính về thời-kỳ ấy, một nhà thương chữa mắt mở ra ở Hà-nội. Bệnh đau mắt thật là một vết thương cho cõi Đông-Dương này vậy. Cái y-viện mới này mở ra mục-đích để dậy cho tất cả mọi người thành ra những viên thầy thuốc bản-xứ sau này biết cách-thức chữa bệnh đau mắt cho nhân-dân.

Tuy số kỹ-sư ở đây rất ít nhưng những công việc to tát làm cũng rất là nhanh chóng. Về thời-kỳ ấy Chính-phủ cũng đã hết sức mở mang đường sá. Chính-phủ cho sửa sang và lát đá con đường quan-lộ giài 2400 ki-lô-mét, nối bờ cõi nước Tàu đến bờ cõi nước Xiêm, và cho bỏ thầu làm rất nhiều cầu cống. Vì thế nên xe ô-tô càng ngày càng nhiều thêm ra, và những người nhà quê nhiều lúc có thể chở hàng hóa bằng xe bò thay cho sự gồng gánh.

Bọn thực-dân Pháp hết sức mở-mang việc trồng giọt nhất là việc trồng cao-su. Việc trồng cao-su ngày nay thật là một mối lợi rất lớn của xứ Nam-kỳ. Ngày nay xứ Nam-kỳ hàng năm sản được 7000 tấn cao-su, giá bán bằng giá 140.000 tấn gạo.

Trong khi chiến-tranh thì những mỏ và những nhà máy ở Bắc-kỳ cũng được khuếch-trương ra nhiều.

Sự tiến-bộ xứ Cao-mên từ trước đến khi đó hình như không tiến. Xứ Cao-mên cũng bắt đầu mở-mang đường sá, việc trồng giọt và kỹ-nghệ bông và lụa cũng mở-mang hơn trước nhiều.

Sau nữa thì cũng về lúc ấy những đường-sá ở xứ Lào mở mang ra nhiều. Những con đường này sắp làm cho xứ Lào giầu có thêm lên và làm cho hàng nghìn gia-đình An-nam có thể mua tậu đất cát và buôn bán rất là thịnh-vượng.