Trang:Dictionarium Annamiticum Lusitanum et Latinum (Bayerische Staatsbibliothek).pdf/244

Trang này cần phải được hiệu đính.
M
M

ngặm miệng lại: fechar a boca: os claudere. bủm miệng lại: boca pequena: os paruum. kheó miệng: gracejador: ioculator, ris. dữ miệng: deſbocado, mà boca: effrænatus in loquendo.

miệt: meyas: tibialia.

miếu: cazinha de adoração do diabo: domuncula diabolici cultus.

miều bụt, mào bụt: barrete de pagode: pileus idoli.

min; eu: ego, cum aliqua præeminentia.

mỉn miệng cười: rir com modestia: riſu modeſto os aperire.

mịn: barro: argilla, æ. đất mịn: terra barrenta: argillea terra, đất thổ, idem.

minh, sáng: claro: clarus, a, vm. đại minh: grande e claro; magnũ & clarum, nomen ſcilicet quo ſinæ ſeipſos ac regnum ſuum nobilitant. cao minh: alto e claro engenho, hahilidade: præclarum ingenium.

minh tinh: bandeira grande no enterramento na qual ſe poem o nome do defunto: vexillum quod in iuſtis defuncto ſoluendis defertur, & in quo defuncti nomen maiuſculis literis deſcribitur.

mình, vide mềnh.

mít, cây mít: iaqueira: arbor indica quam luſitani, iaqueira, vocant. blái mít: iaca; fructus Indicus, iaca, vocatus.

mịt, mù mịt: eſcuro: tenebroſus, a, vm. tói tăm mù mịt: cerração: caligo tenebroſa.

mlả: paruo: fatuus, i. lả, idem.

mlắc, đi qua mlắc chốc: couſa que logo deſaparece como relampago: euaneſcens ſtatim, vt fulgur.

mlác, vide mác.

mlạc, blái mlạc ngựa: caſcaueis de cauallo: campanulæ equorum, nolæ.

mlài; a cabeça do abano: caput flabelli, ſiue capulus qui manu tenetur, dum ventus excitatur.

mlải, cái mlải: lombrigas: lumbrici, orum. melius blun.

mlầm: erro ſem aduertencia: error ex inaduertentia. mnhầm, lầm, idem.

mlang, mlu᷄ mlang: ſem reſpeito