Khâm-định Việt-Sử đã giúp chúng ta rất nhiều trong cuộc tìm-kiếm ấy. Thì đây:
Bắc-sử mà ông Sĩ-Liên nói đó là mấy bộ Thông-giám Cương-Mục của Chu-Hy và Kim-Lý-Tường.
Dã-sử đó là Lĩnh-Nam Trích-Quái của Vũ Quỳnh. Truyện, Chí đó là Thư-truyện của Sái-Trầm, Thông-Chí của Trịnh-Tiều, An-Nam chí của Cao-Hùng-Trưng.
Được thấy đó chắc là đền vua Hùng ở Sơn-Vi, đền vua Thục ở Cổ-Loa.
Còn được nghe, được truyền dậy thì đích là ít thần-thoại, ít chế-độ của dân Mường!
Nól của tiên-tội, đầu têu ra việc này phải kể ông Vũ-Quỳnh. Trong sách Lĩnh-Nam Trích-Quái, ta đã thấy ông nói đến vua Hùng, vua Thục cùng mười lăm bộ của nước Văn-Lang rồi...
Ông Liên chỉ mất công nặn có hai pho Kinh-Dương-vương cùng Lạc-Long-quân. Và có cái can-đảm lớn là phụng-nghinh hơn hai chục ông vua cổ ấy từ lều dã-sử vào trong đền chính-sử!
Dù ngồi chỉnh-chện trong cái đền trang-nghiêm ấy rồi, người sau đối với các ngài ấy cũng khó lòng nẩy ra lòng ngưỡng-mộ. Trong Khâm-định Việt-Sử, người ta đã hạ hai cụ Kinh-Dương và Lạc-Long xuống! Còn tôi, tôi muốn mời cả vua