Trang:DaiVietsukytoanthu1.pdf/11

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.

TỰA

Sử là để chép việc. Mà việc đó hay hoặc dở dùng để khuyên, răn cho đời sau. Thuở xưa, các nước đều có sử riêng. Tức như Xuân-Thu của nước Lỗ, Đào-Ngột của nước Tấn, Thặng của nước Sở, ấy là sử cả. Nước Đại-Việt ở phía Nam rẫy Ngũ-Lĩnh: Đó là Trời ngăn ra Nam, Bắc... Thủy-Tổ ta ra từ dòng-dõi vua Thần-Nông: Đó là Trời mở ra bậc chúa-tể thật đáng vì... Vì vậy nên có thể cùng với các triều bên Tầu đều xưng đế ở một phương... Phiền nỗi: Sử-sách thiếu hẳn ghi-chép, mà sự thực chỉ là nghe truyền... Văn: chen cả hoang-đường! Việc: hoặc khi quên, sót! Cho đến: viết-lách sai-lẫn; ghi-chép dài-dòng... Chỉ làm bận mắt! Còn có gì đáng trông soi nữa! Đến vua Thái-Tông nhà Trần mới truyền quan Học-sĩ Lê-văn-Hưu sửa lại: từ