Trang:Au hoc khai mong 1892.pdf/22

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
— 20 —

đều dữ của con mình chăng? — Có. — Trời biết việc dữ người ta chăng? — Biết đó. — Có người biết anh tôi giàu chăng? — Ai chẳng biết vậy. — Kẻ uống trà biết nó xấu tốt chăng? — Kẻ uống trà thời biết nó xấu tốt, kẻ uống rượu cũng biết nó xấu tốt vậy. — Trong thiên hạ kẻ giàu mà làm lành nhiều chăng? — Kẻ giàu mà làm lành ít vậy, kẻ nghèo mà làm lành cũng ít vậy, có một người lành thì làm lành. — Chị mầy muốn mua vật gì? — Muốn mua một con bò. — Mầy muốn bán một vật chăng? — Tôi không muốn bán một vật. — Mầy thường ngày học mấy câu? — Học vài trăm câu. — Mầy muốn ăn cá hay là ăn dê? — Cá dê tôi cũng ăn. — Trâu ngựa ăn giống chi? — Ăn cỏ. — Học vậy sau biết là chẳng đủ. — Học thì ở dưới một người, dùng thì ở trên muôn người.



Đệ1 thập2 tứ3 chương4
BÀI4 THỨ1 MƯỜI2 BỐN3

từ, ( , nay + ) lành. — sở, ( hộ, ngõ + cân) sữa, chỗ, đều. — , mặc, lấy, dùng. — phi, chăng, chẳng, chẳng phải, quấy, lổi. — 使 sữ ( nhơn + lại) khiến; sứ, quan sứ. — ngãi, nghỉa ( + ) có nghỉa. — giao, làm bạn. — tữ, thát, mất, chết. — sanh, sinh, sống. — mạng, mạng. — quí, quới, sang.[1]

1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 使19 20 21

Thảo1 ấy2 là đều3 lấy4 thờ5 vua,6; thuận8 lấy9 là đều10 lấy11 thờ12 kẻ lợn13; lành15 ấy16 là đều17 lấy18 khiến19 chúng20.

Mầy thấy con ngựa mới của tao chăng? — Tao thấy con đó. — Sách nầy mầy có mấy cuốn? — Mười hai cuốn. — Kẻ thảo là tốt chăng? — Kẻ thảo, kẻ thuận đều là tốt vậy. — Chớ kẻ lành chẳng cũng tốt sao? — Cũng tốt vậy. — Người xưa (củ) người người thương nhau, phải chăng? — Người tốt thương nhau, người xấu ghét nhau. — Cái mầy mua đó là vật gì? — Một cuốn sách mới. — Đều ngươi muốn là việc gì? — Là viêc lành vậy. — Nên mua thứ trà nầy chăng? — Chớ mua thứ đó. — Là người ngoài sao? — Ấy là người nhà tôi. — Nên lấy tiền mua rượu chăng? — Trong nhà có rượu ngon, chớ mua đó. — Ấy là một người thường sao? — Ấy là một người phi thường. — Mầy sao mà ghét người nầy? —


  1. Trò A! Kẻ thương ta, dịch làm sao? — Thưa, Ái ngã giả. — Còn, ngã sở ái chi nhơn? — Thưa, người mà ta thương đó. — Dịch câu nầy: kẻ thuơng ta là người mà ta thương đó. — Ái ngã giả thị ngã sở ái chi nhơn.