Hai con gà trống ở yên: vừa đâu có một con gà mái chạy đến, đó mới sanh giặc. Tình ái ôi! Mày đã làm mất thành Troie! Cũng vì mầy mà sanh rầy ra cho nhiều thần phải đổ máu đỏ sông Xanthe! Hai gà ta đó cầm đồng đã lâu. Các con có mồng có mỏ ở lối xóm nghe đến coi; kẻ thắng trận thì đặng biết là mấy nàng Hélène lông lá xinh tốt. kẻ thua chạy mất đi trốn nơi chỗ kín đáo, than khóc mất vang hiển, mất cục yêu thương, kẻ kia thấy nó thất trận, lấy làm khoái ý, bèn lấy cục yêu ấy trước con mắt nó. Kẻ thua mỗi ngày giận mãi, nổ lực, mài mỏ, đập cánh, nung gan luyện tập, không cần chi phải làm mần rứa. Con gà thắng trận bay đậu trên mái nhà, gáy rân. Con kên kên nghe tiếng nó; bay đến cớt phức đi: hết khua mỏ! Con gà kiêu ngạo đó bị móng chim kên kên mà chết. Con gà trống thua thấy vậy lại đến tò tí với con gà mái nọ. Nghĩ coi nó cục tác cách nào, vì đã có nhiều vợ rồi.

Rủi may may rủi chẳng chừng: kẻ thắng lấc xấc, thì làm cho mình thất. Đừng kể chắc, kẻ được trận rồi thì cũng phải phòng ngừa giữ mình mới được.