Ất Dậu niên, phụng chỉ lai kinh, đồ trung văn biến cảm tác

Ất Dậu niên, phụng chỉ lai kinh, đồ trung văn biến cảm tác
của Nguyễn Ngọc Tương

Phiên âm Hán-Việt:
Quốc phá, gia vong ngã độc tồn,
Gian nan, khổ hận hướng thùy luân?
Giang san vị sái anh hùng lệ,
Phong vũ nan tiêu tráng sĩ hồn.
Bình lĩnh sầu chiêm vân ảm đạm,
Dịch đình túy đảo nhật hoàng hôn.
Ân cần thân hữu tương kỳ xứ,
Khả tích thốn giao thiên trượng hồn.

Dịch nghĩa:
Năm Ất Dậu (1885) phụng chỉ vào kinh,
trên đường đi nghe tin biến[1], cảm xúc làm bài này
Nước mất, nhà tan chỉ còn riêng một ta
Nỗi gian nan, khổ hận này biết ngỏ cùng ai được?
Sông núi chưa nhỏ nước mắt anh hùng,
Gió mưa khó tiêu tan được hồn tráng sĩ.
Buồn trông mây núi Ngự Bình một màu ảm đạm,
Say đến ngả nghiêng quán trạm lúc hoàng hôn.
Ân cần nhớ đến chỗ hẹn với bạn thân thiết,
Đáng tiếc một tấc keo không đủ làm trong nghìn trượng nước đục.

   




Chú thích

  1. Đánh quân Pháp tại Kinh thành Huế năm 1885 không thành công, vua Hàm Nghi và đoàn tùy tùng phải chạy ra Quảng Trị.

 

Tác phẩm này, được phát hành trước ngày 1 tháng 1 năm 1929, đã thuộc phạm vi công cộng trên toàn thế giới vì tác giả đã mất hơn 100 năm trước.