trông thấy người; xem đến nhà thờ thì thầm mến mà ra về không được; không có một chữ nào nói đến Phu-Tử hết. Rồi đó mới đem Phu-Tử mà so sánh với các người có ngôi mà cao sang, có đức mà tài-giỏi ở đời, thấy rằng người khác chẳng qua nhất thời được vẻ vang, riêng Phu-tử thì muôn đời vẫn tôn-quý. Cuối cùng nói sáu kinh lấy Phu-tử làm tiêu-chuẩn, cũng là nói cái ý thầm-mến ở tất cả mọi người. Bỗng rưng kết bằng hai chữ « chí thánh » mà đạo cao, đức cả đã gồm cả ở trong, đỡ sức biết là bao nhiêu! Phép bút thật nhẹ-nhàng rất mực!
Trang:Su Ky Tu Ma Thien 1944.pdf/99
![](http://upload.wikimedia.org/wikipedia/commons/thumb/a/a2/Su_Ky_Tu_Ma_Thien_1944.pdf/page99-1024px-Su_Ky_Tu_Ma_Thien_1944.pdf.jpg)