không cho họ kéo lên bờ. Còn mình thì tự đem hơn 300 cơ-binh cùng một viên phó lĩnh-binh đi lại trong thành, tiếp-ứng các mặt.
Cắt đặt đâu đấy, ai nấy kéo về bản bộ của mình, đốc-thúc quân-lính.
Vào khoảng canh hai, các đạo quân đều đóng yên sở.
Trên bốn mặt thành, tám cây đình-liệu nhất tề đốt lên, lửa sáng rực trời.
Trong thành, ngoài thành, tiếng trống ngũ-liên kèm với tiếng tù-và « rúc hồi », luôn luôn không lúc nào dứt.
Ở các trại lính, tiếng người hò-reo ầm-ầm.
Ngoài sông vẫn không thấy động.
Cuối giờ Dần, trời còn tờ-mờ, bỗng có mấy tiếng còi hét, kế đến một hồi kèn trận, rồi thì máy chạy sình-sịch, tầu quân của Henri-Rivière chạy đến khúc sông thẳng cửa Đông ra, quay đầu trầu vào trong bờ.
Một sạp súng nổ, các toán quân ta nấp trong ụ đất từ Lèo-lá đến đền Cây-quế, đồng thời bắn xuống.
Dưới sông, quân địch chĩa xúng bắn lên.
Trên mặt sông và trên bờ sông, đạn bay vù-vù, khói tỏa mù-mịt.
Trên mặt thành, các súng thần-công ở cửa Đông và cửa Nam đều nhằm tầu chiến của quân địch mà bắn.
Đầu giờ mão, quân lính trên thành hò-reo rầm-rĩ, thì ra một viên đạn thần-công đã bắn trúng vào tầu chiến bên địch, phá gẫy một chiếc ống khói!
Chiếc tầu chiến ấy chòng-chành mấy cái, rồi lại đứng yên như thường.
Đoành một tiếng nữa, lại một viên đạn thần-công bắn