Trang:Cuu my ky duyen.pdf/57

Trang này đã được hiệu đính, nhưng cần phải được phê chuẩn.
55
HỒI THỨ CHÍN

tặc đến đánh báo thù, đều bị Trương Công-tử lấy gông đánh chết, quan Huyện kết án tử tội, hiện giam trong ngục, tiểu-muội nghĩ rằng, người ta vì nhà mình mà mắc nạn, cho nên ngày nào cũng đưa cơm vào phụng dưỡng. »

Quỳ-Long nói:

« Người có nghĩa-hiệp như vậy, chắc là tay anh-hùng, vả lại một mình mà đánh chết năm người hung-thần, thời vũ-nghệ thực là vô-địch, vậy thời hiền-muội đi mua rượu thịt, để ngu-huynh đem vào ngục cùng Công-tử uống rượu cho vui. »

Tiểu-thư bèn sửa-soạn một mâm rượu tử-tế, Quỳ-Long đem vào trong ngục, hỏi thăm Trương-Tùng, ngục-tốt vào báo tin, Công-tử chạy ra nghênh-tiếp, Quỳ-Long trông thấy giật mình mà nói rằng:

« Vẫn tưởng là Trương-Tùng nào, chẳng hóa ra ân-công-tử. »

Công-tử không hiểu vì cớ gì mà gọi là ân-nhân. Quỳ-Long nói:

« Công-tử quên tôi rồi hay sao? Ba năm trước quan Huyện sai tôi đưa thư đến quí-phủ, nhân say rượu mạo phạm Quốc-công, lịnh-huynh sai đem chém, nhờ Công-tử nói giúp được tha, ơn ấy chưa đền được chút nào, ngờ đâu Công-tử lưu-lạc đến đây, lại vì mẫu-thân và tiệu-muội mà mắc nạn vào mình, nay tôi muốn cứu Công-tử mà sức không nổi, không biết nghĩ thế nào? »